GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 295

cho anh đau lòng. Cô vô cùng khiếp sợ. Royce thở dài mệt mỏi. Anh cho là
cô đã nghĩ anh sẽ giết chết anh trai cô và đang đợi anh xác nhận điều đó.

Lawrence đứng gần lò sưởi. Anh trông có vẻ nhẹ nhõm khi nhìn thấy vị

thủ lĩnh. "Công nương Nicholaa rất lo lắng," anh nói điều mà anh nhìn thấy
hết sức rõ ràng.

Royce không rời mắt khỏi vợ anh. "Cô ấy không cần phải lo lắng. Anh

trai của cô ấy vẫn còn sống."

Lawrence cười tươi. Anh đi ngang qua Royce lúc anh đi ra khỏi phòng.

"Không phải là công nương lo lắng cho Thurston, tướng quân. Công nương
lo cho ngài."

Gã thuộc cấp kéo cánh cửa đóng lại sau khi tuyên bố điều đó.

"Em không có lo lắng cho anh," Nicholaa nói.

"Lawrence vừa mới nói vậy mà."

"Anh ta nói dối đấy."

"Anh ta chưa bao giờ nói dối."

Nước mắt làm mắt cô mờ đi. "Em nên ghét anh, Royce. Đúng, em nên

làm vậy. Từ khi khi chúng ta gặp nhau, thì những chuyện tồi tệ nhất cứ xảy
ra với em. Nhìn em này." cô giơ tay lên. "Cả hai tay em đều có sẹo và một
cái xấu xí khác trên vai em. Là do lỗi của anh cả."

Nicholaa tháo thắt lưng của cô và ném nó trên sàn. Rồi cô đá giày ra. "Đó

là vì anh là người Norman. Đó là lý do mà mọi chuyện đều là lỗi của anh."

Cô kéo chiếc áo dài qua khỏi đầu, hắt nó ra, sau đó nắm chặt cái váy

trong và kéo tuột nó ra. "Sao?" cô hỏi. "Anh không nói gì để biện hộ cho
anh à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.