GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 293

Royce gật đầu. "Tôi hứa với anh," anh nói. "Và bây giờ tôi muốn anh thề

là anh không biết người nào đã đe doạ vợ tôi."

"Kể cho tao biết chuyện gì đã xảy ra đi," Thurston yêu cầu.

Royce giải thích về chuyện người phụ nữ đã đưa cho Nicholaa con dao

găm với chỉ thị giết anh. Từ vẻ mặt của Thurston anh chắc chắn là anh ta
thật sự không biết gì về chuyện đó.

"Không thể tin tưởng những tướng quân Saxon đã đầu hàng William,"

Thurston nói. "Bọn tao sẽ không bao giờ để cho một tướng quân Saxon nào
đã thề trung thành với William thực hiện một nhiệm vụ như vậy. Tìm kiếm
trong đám người của mày đi," anh nói thêm. "Người Saxons không cử phụ
nữ đi thực hiện nhiệm vụ của họ."

Royce tin anh ta. Anh quan sát Thurston đặt Ulric trở lại nôi. Gã Saxon là

kẻ thù của anh, nhưng anh ta cũng là anh trai của Nicholaa. Royce kiên
nhẫn trong khi người cha nói lời tạm biệt cậu con trai.

Thurston hít thật sâu. Lý trí dày vò bắt anh phải thừa nhận rằng gã

Norman nói đúng. Nhưng anh cảm thấy khó chịu khi để lại con trai anh
trong sào huyệt của kẻ thù. Anh sẽ phải tin rằng gã Norman sẽ giữ lời.
Chuyện đó thậm chí còn làm cho anh khó chịu hơn.

"Ulric sẽ ở chung với gia đình của vợ tao. Khi họ đến, mày sẽ phải giao

Ulric cho họ."

Đó là một mệnh lệnh, không phải là một yêu cầu. Royce gật đầu. Sau đó

anh nói rõ hơn. "Gia đình vợ của anh có thể đến. Nếu tôi tin là Ulric sẽ
được an toàn với họ, tôi sẽ để cho nó đi. Rời khỏi đây ngay, Thurston. Anh
đã sử dụng hết khoảng thời gian mà tôi cho anh."

Thurston nhìn xuống con trai anh, sau đó đi đến đường hầm phía sau cầu

thang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.