GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 294

"Hãy xóa bỏ lòng hận thù, Thurston. Vẫn còn thời gian. Nếu không nó sẽ

hủy hoại anh."

Cho dù anh trai của Nicholaa có nghe thấy lời cảnh báo, anh ta cũng

không thừa nhận. Anh ta đi xuống đường hầm mà không liếc nhìn lại phía
sau.

Royce đóng cánh cửa đường hầm lại, sau đó quay sang cái nôi. Một lần

nữa Ulric lại la lên. Royce bế đứa bé lên và đặt nó dựa vào vai anh như cách
anh đã nhìn thấy Nicholaa làm. Anh dỗ đứa trẻ bằng những lời thì thầm vô
nghĩa mà anh đã nghe vợ anh thì thầm, và chẳng bao lâu sau anh đã dỗ được
đứa bé.

Ingelram đang đợi trong hành lang. Royce ra lệnh cho cậu ta phong kín

cả lối vào bên trên và bên dưới.

Anh nhận thấy Alice đang đứng ở cầu thang và ra dấu cho bà ta tiến về

phía trước. "Đứa bé không sao," anh nói khi anh nhìn thấy cái cau mày của
bà. "Nó an toàn rồi."

Bây giờ Ulric đã tỉnh ngủ. Nó ngả người ra khỏi vai Royce và nhìn quanh

quất. Alice đón lấy đứa bé. "Ngài đã dỗ được đứa nhỏ vô tội này, " bà nói.
"Bây giờ ngài nên đi dỗ người kia." Alice đỏ mặt sau khi gợi ý. "Xin chủ
nhân thứ lỗi cho sự cả gan của tôi khi tôi nói thẳng ra như thế, nhưng tôi lo
lắng cho Nicholaa của tôi. Chắc chắn là cô ấy rất lo lắng."

Royce gật đầu. "Được rồi, Alice, chắc chắn là cô ấy lo lắng," anh đồng ý.

Anh xoa nhẹ đầu Ulric, sau đó quay lại và đi xuống hành lang. Thề có
Chúa, anh sợ nhiệm vụ trước mắt anh, vì anh chưa được chuẩn bị. Anh chưa
nghĩ ra được cách nào để xoa dịu Nicholaa.

Cô đang đứng ở cửa sổ, nhìn ra ngoài màn đêm khi Royce đi vào phòng.

Cô quay lại ngay khi cánh cửa được mở ra kêu kẽo kẹt. Nét mặt của cô làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.