GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 345

trừ Nicholaa... hay đó chỉ là những gì cô cảm thấy. Cô không thể thích ứng
với hệ thống mới này. Đột nhiên cô khiếp sợ đến nỗi cô thực sự bắt đầu run
rẩy. Trong một thời gian dài cô có nhiều trách nhiệm, nhưng bây giờ Royce
đang cẩn thận lấy đi các nhiệm vụ đó khỏi cô. Cô đã thề là bảo vệ gia đình
cô bằng bất cứ cách nào cô có thể làm được. Cô đã từng tin rằng Ulric và
Justin cần cô bảo vệ họ an toàn. Bây giờ Ulric đã ra đi. Chẳng bao lâu
Justin cũng sẽ rời khỏi. Khi em trai của cô hoàn thành đợt huấn luyện của
cậu ấy, cậu ấy sẽ rời khỏi để tìm chỗ của mình trong thế giới này. Thậm chí
bây giờ Justin cũng không cần cô, cô nhận thức được điều đó. Không, cậu
ấy cần Royce dạy cho cậu ấy cách lại trở nên mạnh mẽ.

Không ai cần cô. Pháo đài thuộc về Royce, và cả người hầu cũng vậy. Họ

đã đưa cho chồng cô tất cả lòng trung thành của họ rồi. Đúng thôi, cô tự nói
với mình, vì bây giờ anh là chủ nhân của lâu đài này... nhưng nơi nào là của
cô?

Nicholaa không thể tống khứ được sự thân thân trách phận mà dường như

cô đang tự đưa mình vào đó. Cô thở dài, đẩy mình ra khỏi đùi chồng cô, và
chuẩn bị đi ngủ. Cô không nhận thấy Royce cũng đang cởi quần áo.

Chết tiệt, cô ghét cảm giác tội nghiệp bản thân mình, nhưng cô dường

như không thể dừng lại. Bên trong cô cảm thấy trống rỗng - cũng có lỗi
nữa. Cô đã cố tình bẫy Royce vào cuộc hôn nhân này. Anh chỉ là đang làm
điều tốt nhất có thể trong hoàn cảnh của anh.

Nicholaa đang đứng gần giường, chỉ mặc chiếc áo lót trắng, tâm trí của

cô đang hỗn loạn, khi Royce ôm eo cô và kéo lưng cô tựa vào anh. Anh cúi
xuống hôn vào cổ cô.

"Royce, anh không cần bất kỳ ai, phải không?"

Vì họ đã bàn đến em trai của cô chỉ vài phút trước đây, anh hiểu lầm câu

hỏi của cô. "Anh là một người huấn luyện," anh trả lời. "Anh cho là anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.