GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 347

Cô lắc đầu. "Em phải nói tất cả những chuyện này, Royce, trước khi em

đánh mất can đảm của em."

Nụ cười của anh hết sức dịu dàng. "Em có đủ can đảm mà. Em có thể

đánh mất một ít mà, " anh nói với cô.

Anh đã sai, nhưng cô sẽ không nói cho anh biết ngay lúc này.

"Anh đã hứa với em là anh sẽ chăm sóc Justin," cô nói, "nhưng điều đó

không đủ đối với em. Không, sau đó em ép anh kết hôn với em và thêm
Ulric và chính em vào gánh nặng của anh." cô thở dài. "Em không thể thay
đổi những gì em đã làm đối với anh, nhưng em muốn anh biết là em cảm
thấy có lỗi vì em đã không nghĩ đến cảm giác của anh. Em biết em đã
không làm cho anh dễ dàng thích ứng. Em đã chiến đấu chống lại anh trên
từng bước đường. Nhưng chuyện đó sẽ chấm dứt ngay lúc này. Em sẽ trở
thành kiểu vợ mà anh muốn, Royce. Em hứa với anh. Chúng ta sẽ sống yên
ổn và hòa thuận với nhau, theo cách anh muốn."

Anh nhẹ nhàng vuốt tóc ra khỏi mặt cô. Sự dịu dàng trong vẻ mặt của anh

làm cô khóc. Cô nhức nhối với nhu cầu muốn nói với anh là cô yêu anh.
Tuy nhiên cô sẽ không lời thú nhận điều đó, dù cho cô có muốn cỡ nào, vì
lời thú nhận của cô sẽ chỉ là một gánh nặng nữa cho anh. Cô biết anh không
yêu cô, và vì anh là người đàn ông ân cần, chu đáo, chắc chắn anh sẽ cảm
thấy mình có lỗi với chuyện đó.

"Nicholaa, em có hối hận đã lấy anh không?"

"Ồ, không, em không hối hận, " cô trả lời. "Anh đã không nghe lời nào

em đã nói phải không? Chính anh là người hối hận."

"Anh hả?"

Nụ cười đột ngột của anh làm cô sao lãng. Cô gật đầu, nhưng không thể

nhớ là tại sao. Chắc là cô quá căng thẳng, cô nghĩ vậy. Cô ôm lấy cổ chồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.