GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 356

Clarise khịt mũi, rồi quay qua Alice. "Cô ấy nghĩ tướng quân không yêu

cô ấy."

"Ồ, ngài yêu cô ấy," Alice trả lời, "Dĩ nhiên là vậy."

Nicholaa thở dài. "Hai người đều yêu thương tôi," cô kết luận, "như tôi

thương hai người, và vì lý do đó hai người không thể tưởng tượng được là
có người không thương tôi."

Clarise nhăn mặt. Nicholaa giơ tay lên để người hầu không ngắt lời cô,

sau đó bình tĩnh tóm tắt những thay đổi mà cô định làm. Hai người phụ nữ
nhìn cô một cách hoài nghi.

"Cô sẽ không bao giờ lớn tiếng à?" Alice hỏi, không tin sự thay đổi cuối

cùng mà Nicholla vừa trình bày.

Clarise lắc đầu. "Cô đang đùa" cô nói. "Nếu người đàn ông không thể yêu

cô vì những gì là - "

"Tôi nói là tướng quân rất yêu cô ấy," Alice thì thầm. "Nữ chủ nhân, cô

chỉ cần hỏi ngài ấy."

Vai của Nicholaa rũ xuống. Cô không thích thừa nhận rằng cô sợ hỏi anh.

Nếu anh trả lời không, thì cô sẽ làm gì đây? "Anh ấy có yêu tôi hay không
thì không quan trọng," cô nói. "Tôi nợ anh ấy lòng biết ơn của tôi. Tôi sẽ
mang lại cho anh ấy hạnh phúc và sự yên ổn mà anh ấy xứng đáng được
nhận. Ít nhất đó là những gì mà tôi có thể làm."

"Tôi chưa từng thấy cô thiếu tự tin về mình như vậy," Clarise thì thầm.

"Tôi cũng không thích nó. Tôi thích cô nắm con chó bằng đuôi của nó và
trừng phạt nó nghiêm khắc hơn. Đúng, trước đây cô luôn có kế hoạch khi
cô muốn đạt được cái gì đó. "

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.