GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 36

"Morgan còn tệ hơn cả Henry," Hugh công bố. "Tôi đã từng nhìn thấy

hắn ta chiến đấu. Tôi đã mong hắn ta sẽ chết trong cuộc chiến, nhưng bọn
Saxons đã không làm toại nguyện mong ước của tôi. Tôi nghĩ quỷ dữ muốn
giữ lại mạng sống của hắn."

Ingelram mạnh dạn bước tới. "Tôi có thể được tự do nói không?" anh hỏi

Royce.

"Không phải đó là những gì cậu đã và đang làm sao?" tướng quân của

anh trả lời.

Ingelram đỏ mặt. Royce đột ngột cảm thấy như một ông lão. Anh lớn hơn

gã thuộc cấp ít nhất là mười hai tuổi, nhưng sự khác biệt trong phản ứng
của họ làm cho nó có vẻ giống hai mươi hơn. "Còn chuyện gì khác mà cậu
muốn nói, Ingelram?"

"Hầu hết các binh sĩ ngoan ngoãn nghe theo Guy, nhưng họ không trung

thành, như tướng quân Hugh nghĩ. Họ sợ ngài ấy và tuân lệnh của ngài ấy
chỉ vì lý do đó. Không có lòng trung thành, dĩ nhiên là vẫn trung thành với
Công tước William."

Royce không biểu lộ phản ứng trước cái tin khó tin về Guy. Anh dựa lưng

vào kệ lò sưởi và khoanh tay trước ngực. Vẻ ngoài của anh thì có vẻ rất
thoải mái. Bên trong anh rất tức giận. Royce tin là một người ở địa vị như
thế với quyền lực hơn hẳn binh sĩ của anh ta đúng ra nên là một người che
chở. Nghe như thể Guy đã trở thành kẻ hủy hoại.

"Ingelram?" Hugh hỏi. "Cậu đã yêu cầu được chuyển sang hàng ngũ của

Royce hả?"

Tiếng thở khò khè đáng chú ý đã hiện rõ trong giọng nói của Hugh. Anh

ngả người trên ghế để làm dịu vẻ mệt mỏi và xoa cái quai hàm có râu trong
khi anh chờ câu trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.