GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO
TRẪM
Hoàng Hề
www.dtv-ebook.com
Chương 37: Sóng Gió Trường Thi
Trên tửu lầu trong kinh thành, có một vài cô gái đang nhảy múa, trong
khi Minh Trọng Mưu muốn lại gần để xem, thì Tạ Lâm lại không mảy may
có hứng thú, nhưng Hoàng đế bệ hạ cảm thấy quá đỗi mới mẻ, nên đã đi lên
rồi, Tạ Lâm thân là thần tử, đương nhiên đành phải liều mình đi theo thôi.
Gọi một vài món ăn xong, Minh Trọng Mưu kéo Tạ Lâm hưng phấn
xông vào ngồi ăn, vừa mới gắp được một miếng, đã lại bỏ xuống, Minh
Trọng Mưu cau này, “Còn nói là đệ nhất tửu lầu ở kinh thành nữa chứ, món
ăn còn chẳng bằng bát vằn thắn ở quán ăn ven đường tiện tay nấu bừa.”
Tạ Lâm nếm thử một miếng.
Thực ra mùi vị không đến nỗi tệ như Minh Trọng Mưu nói, đệ nhất
tửu lầu ở kinh thành, cũng có cái đặc sắc riêng của nó. Chỉ là mùi vị của sự
thanh nhã tinh tế này, cách quá xa so với trong cung. Bệ hạ ăn quen sơn hào
hải vị rồi, muốn đổi sang những món rau dưa thanh đạm, đương nhiên sẽ
cảm thấy mùi vị từ những món ăn do các quán ăn nhỏ ven đường nấu thơm
ngon hơn, và ngược lại sẽ thấy những món ăn do những tửu lầu thế này nấu
không có gì đặc biệt.
Đang lúc ăn uống nặng nề khó nhọc, thì mấy cô gái nhảy múa trong
tửu lầu sau khi xoay tròn mấy vòng cuối ống tay áo bay phấp phới xong, thì
cũng là lúc cảnh hay đến hồi kết, Minh Trọng Mưu xem mê say, đang định
vỗ tay, thì mấy cô gái nhảy múa khẽ nhún mình, quay người, lần nữa xếp
thành hàng, đi mất.