GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 110

Ngón chân Úy Trình Chính đau nhói, lén liếc nhìn vết bẩn trên vạt áo

mình, sầm mặt xuống, giả vờ hòa ái, nắm lấy hai cánh tay Trác Thanh, đỡ
cả người hắn đứng thẳng dậy, rồi mới nói:

“Trác đại nhân xin hãy đứng dậy đi, ngài nguyện vì Úy Trì mỗ bày

mưu tính kế, Úy mỗ cảm kích vô cùng, nhưng Trác Thanh đại nhân ngài
khó khăn lắm mới thi đỗ đạt, rồi vào triều làm quan, Úy mỗ thực sự không
muốn Trác Thanh đại nhân phải hi sinh bản thân mình, vứt bỏ tiền đồ, làm
Khách khanh cho phủ Thượng thư như vậy đâu.”

Trác Thanh thở dài,

“Hai chữ ‘đại nhân’ này đừng nhắc đến nữa, Úy Trì đại nhân cứ gọi ta

là Trác Thanh được rồi.”

Hắn ta cay đắng nói.

“Hiện giờ triều chính do một tay gian thần nắm giữ, bệ hạ bị gian thần

che mắt, tên gian thần đó làm loạn triều cương của ta, không mảy may có
suy nghĩ tôn ti cao thấp, Trác Thanh biết, Úy Trì đại nhân nhất định đã
quyết tâm, diệt trừ tên gian thần nịnh hót này, nếu không Úy Trì đại nhân sẽ
không bao giờ bỏ võ theo văn, làm việc mà lòng mình không muốn, Trác
Thanh chỉ muốn chia sầu giải khó với Úy Trì đại nhân thôi!”.

Úy Trì Chính không khỏi lộ vẻ xúc động, vái một vái với Trác Thanh:

“Trác Thanh như vậy, có thể gọi là cánh tay đắc lực của triều đình ta,

Úy Trì Chính nhất định không phụ tấm lòng trung thành của các hạ, ngày
sau công lao diệt trừ phản nghịch, chắc chắn không bao giờ quên phần của
Trác Thanh!”.

XXX

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.