GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 144

Cuối cùng lại là đại tướng quân Hầu Thiết Tranh phá vỡ sự im lặng,

bảo một tỳ nữ bên cạnh rót đầy rượu, cười lớn nói: “Thần thường xuyên
đóng quân ngoài biên tái, rượu uống đều là những loại rượu mạnh, cũng là
những loại không ngon, một khi uống xuống dưới yết hầu rồi rất dễ bị tắc
dạ dày, mạnh thì đúng là mạnh thật, nhưng lại không có danh tiếng gì, duy
chỉ có loại rượu ngon bệ hạ ban cho thần, uống xuống họng hương thơm
nồng đậm cả khoang miệng, dư vị vô cùng, xứng đáng là rượu thượng
hạng, đa tạ bệ hạ đã ban thưởng.”

Minh Trọng Mưu lúc ấy mới tỉnh táo lại, cũng cười nói:

“Xem ra Hầu tướng quân thực sự rất am hiểu về rượu, không biết Hầu

tướng quân có thẩm được loại rượu này là loại nào không?”.

Hầu Thiết Tranh nhớ lại hương vị nói:

“Tương cốc khê xuân ủ trong mười tám năm, thần ngửi mùi, là đã

nhận ra được ngay.”

Hoàng đế bệ hạ nghe xong, lập tức long nhan vui vẻ hẳn lên,

“Giỏi, giỏi, giỏi lắm, Hầu Thiết Tranh quả thật là người am hiểu về

rượu, không hổ là Trấn Viễn Uy Võ đại tướng quân của triều đình ta.”

Nói đoạn, cũng bảo tỳ nữ rót rượu thật đầy, uống cạn một hơi đầu tiên,

quần thần thấy bệ hạ trực tiếp uống cạn như thế, đều vội vàng nối theo sau,
nhất thời khiến âm thanh mọi người rót rượu cho nhau vang lên ồn ào
không dứt, những người không có tỳ nữ tới rót rượu giúp, thì đơn giản là tự
mình nhấc vò rượu, rót vào bát của mình, nhanh chóng uống cạn.

Từ nhỏ lòng dạ Minh Trọng Mưu đã hướng về sa trường, luyện võ,

đọc binh thư, đều là vì muốn trở thành danh tướng một thời. Hắn cũng kính
trọng ngưỡng mộ các danh tướng nhất, đây là lần đầu tiên hắn được nhìn
thấy binh mã đại nguyên soái của nước Đại Sở, lần đầu tiên gặp Hầu Thiết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.