GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 154

…… Ai dám giả truyền thánh chỉ? Khắp thiên hạ này đều biết, chỉ có

một người duy nhất dám mà thôi.

Hầu Thiết Tranh từ từ ngồi xuống, “Quyền thế của Thừa tướng đại

nhân lớn như vậy, ngay cả chuyện ở ở biên quan cũng có thể nhúng tay vào,
thần tận trung với xã tắc mười mấy năm nay, trước giờ luôn cần cù trên
cương vị được giao, tận tụy cẩn thận, không ngờ hôm nay lại gặp phải kẻ
nói dối tày trời như thế, cũng chẳng sợ việc để lộ sơ hở, bệ hạ đã biết rõ, tại
sao không trừ bỏ tên gian thần đó đi? Mà ngược lại còn khiến hắn cáo
mượn oai hùm, mặc sức hoành hành như vậy?”

Minh Trọng Mưu uống một ngụm trà, “Trẫm tự có quyết định.”

“Bệ hạ,” Hầu Thiết Tranh nhìn động tác không cuống không vội của

Minh Trọng Mưu, không khỏi sốt sắng, “Bệ hạ còn đợi, thì không biết tên
gian thần đó sẽ còn làm ra những chuyện gì nữa, hạng người hại nước hại
dân này, nếu không sớm ngày chém đầu, thì sợ rằng sẽ gây ra nhiều tai họa
hơn, sao bệ hạ có thể nhắm mắt làm ngơ được?”.

Minh Trọng Mưu nhớ tới mấy ngày trước, lời Tạ Lâm đã từng nói

“Chuyện phải tự mình làm” đều cần phải có “mức” của nó, hắn vốn dĩ
không phải là người ung dung bình tĩnh như vậy, nên giờ phút này không
khỏi có chút mệt mỏi, “Những gì khanh nói, trẫm đều hiểu cả, trẫm đã nói
rồi, trẫm tự có quyết định của mình.” Hắn cầm lấy quyền sách trên bàn, đọc
chăm chú, “Hầu tướng quân, khanh hãy tạm lui ra đi đã.”

Hầu Thiết Tranh thầm thở dài, tung tà áo lên quỳ xuống một cái, rồi

sải bước ra ngoài.

Dưới ánh đèn vàng ảm đạm, khuôn mặt Minh Trọng Mưu lúc sáng lúc

tối, cuối cùng đắm chìm trong đống sách.

X﹏X

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.