GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 294

Tạ Lâm như thể không cảm thấy gì, trái tim hắn cứng lạnh như đá

tảng, ương bướng khiến mọi người khó chấp nhận, hai người cũng hiểu
điều đó, chỉ thì thầm khuyên, nghỉ ngơi chút thôi, rồi lại quỳ tiếp, vậy là
được rồi, không cần phải cố thể hiện làm gì.

Nhưng Tạ Lâm giống như chưa nghe thấy gì, chỉ có hô hấp của hắn

lên xuống, sắc mặt trắng bệch, là khiến Lại Xương tin chắc rằng, hắn là
người còn sống sờ sờ có tri giác, có cảm giác.

Hai người tiếp tục định khuyên nữa, nhưng lại nghe thấy có người

đằng sau hét lên kinh hoàng: “Máu!”.

Mọi người nhìn theo ánh mắt của người đó, bất giác cũng phải hít vào

một hơi.

Trưa hôm đó, Minh Trọng Mưu nghe thấy quần thần hô to gọi nhỏ,

không nhịn được cau mày, “Bọn họ kêu cái gì vậy? Đó điều là thần tử cốt
cán của triều đình Đại Sở ta đó ư?” Rối loạn, kêu gào nhốn nháo, còn ra thể
thống gì nữa.

Sương phi cẩn thận lắng nghe, nghe ra vài chữ, mặt cắt không còn hột

máu, “Bệ hạ, thần thiếp nghe thấy hình như bọn họ nói……”

“Máu, toàn là máu thôi, sau lưng Thừa tướng đại nhân toàn là máu!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.