GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 402

Nói đến đây, có vài người trong lòng đang khẩn trương, rốt cuộc đã có

thể yên yên dạ được rồi

Nhưng Minh Trọng Mưu loáng cái đã lại thay đổi chủ đề, “Nhưng có

câu này, vẫn cứ phải hỏi.”

Mọi người lại thót tim lên đến tận cổ.

Nhưng chỉ nghe Minh Trọng Mưu nói: “Dám hỏi đề thi lần này, rốt

cuộc là gì?”.

“Bệ hạ,” Lục Cận cẩn thận dè dặt đáp, “Là “Thầy” ạ.”

(Nguyên văn đề thi là một chữ

师, phiên âm tiếng Hán là Sư, có nghĩa

là sư phụ, thầy giáo, nhưng để chị em dễ hình dung, và đỡ liên tưởng đến
sư cọ mốc mặc dù đúng là tăng sư thì dùng từ

师này thật, thì tớ mạn phép

dịch thẳng sang luôn là “Thầy” nhé.)

Minh Trọng Mưu mỉm cười, “Thầy là người thế nào?”.

“Người làm thầy truyền đạo thụ nghiệp giải đáp những điều băn khoăn

nghi ngờ.”

“Ồ?” Minh Trọng Mưu nhướng mày, “Vậy trẫm muốn hỏi, người nào

có thể làm thầy của trẫm?”.

Mọi người ngẩn ra, không ngờ hắn lại hỏi một vấn đề như vậy. Lục

Cận không nhịn được liếc nhìn vị Thừa tướng đại nhân dường như chẳng
mấy bận tâm đang đứng ở bên cạnh. Thế nhân đều biết, khi đương kim
Thánh thượng còn chưa đăng cơ, thì Thừa tướng đại nhân đã là Thái phó,
thầy của Thái tử rồi, nhưng ngày hôm nay, trong giờ phút này, bệ hạ lại hỏi,
“Người nào” có thể làm thầy của bệ hạ, thì ẩn ý trong đó, đã quá rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.