GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 415

Khả năng tâng bốc, cũng cần được chú trọng. Tuy bệ hạ tuổi còn trẻ,

nhưng rất nhiều thần tử chẳng hiểu gì về tính cách của hắn. Có lẽ Tạ Lâm
là người có thể hiểu được, nhưng Tạ Lâm lại luôn đối chọi với hắn, khiến
hắn lâm vào tình trạng hấp tấp nỏng nảy triền miên hết năm này đến tháng
khác.

Xem ra sau này phải thảo luận nhiều, lĩnh giáo nhiều, tìm hiểu nhiều

với anh chàng Trạng nguyên này rồi.

Lục Cận bật cười ha ha, nhưng biểu cảm lại toát lên vẻ than thở, “Nếu

ở trong triều, đều là những người liêm khiết, thì có lẽ Đại Sở ta sẽ còn giàu
mạnh hơn bây giờ nhiều.”

Hắn nói xong, liền đưa mắt quan sát thái độ của bệ hạ.

Lục Cận đoán bệ hạ nhất định đang nghĩ tới Tạ Lâm, gã gian thần này,

quả thực là một cái gai giữa những triều thần thanh liêm của Đại Sở, nếu đã
nhai không được thì phải tiếp tục nhá.

Nhưng Lục Cận không hề quên, mục đích đọc sách của hắn chính là

được lưu danh sử sách, sáng chói ngàn đời. Trừ gian thần, diệt loạn đảng
bên cạnh minh quân, và nhất là thể hiện được tài hoa của bản thân, khiến
người khác phải bật ngón cái khen ngợi, trong sách sử nhất định phải có ghi
tên của hắn.

Gian thần, trước mắt chỉ có một người, không nhổ bỏ tận gốc, thì chắc

rằng cuộc sống của bệ hạ khó mà yên ổn được.

Thật ra Lục Cận đã đoán đúng, bệ hạ quả thực đang nghĩ tới Tạ Lâm.

Nhưng Lục Cận chỉ đoán đúng một nửa, vì bệ hạ còn nhớ tới cả người

cùng đi với Tạ Lâm lúc này, Úy Trì Chính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.