GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 438

Tạ Lâm cũng chẳng thèm so đo với con ma men này nữa, bèn quay

đầu hỏi mấy gã thị vệ, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”.

Tên thị vệ trả lời giống hệt với những gì Tạ Lâm đã nghĩ, “Hình như

bệ hạ uống rượu say, cứ ồn ào nói muốn xuất cung, bọn tiểu nhân chưa
từng gặp phải tình huống này bao giờ, nên vội đuổi theo ngăn lại. Thừa
tướng đại nhân đến đúng lúc quá, hãy giúp bọn tiểu nhân khuyên bệ hạ đi.”

Đám thị vệ đương nhiên là chưa gặp phải tình huống này bao giờ.

Nhưng nào có ai đã từng gặp phải chứ?

Quá nửa đêm, Hoàng đế bệ hạ kêu gào muốn xuất cung, nếu không

phải là uống rượu say, thì cũng là bị bệnh, hơn thế thân thể Hoàng đế đáng
giá ngàn vàng, vô cùng tôn quý, không thể ngăn cản quá quyết liệt được,
chỉ có thể dịu dàng thỏ thẻ khuyên hắn hồi cung mà thôi.

Tạ Lâm cẩn thận suy nghĩ, Hoàng đế bệ hạ đang thiếu một người vợ

danh chính ngôn thuận quản lý hắn, là một vị Hoàng hậu, hơn thế còn phải
giúp Hoàng đế xử lý những chuyện lặt vặt như say rượu một mực đòi ra
khỏi cung như thế này đây.

Nàng đột nhiên nhớ đến nhân tuyển thích hợp của mình, Sử Hồng

Dược, giờ này vốn dĩ nên chặn Hoàng đế bệ hạ trên đường về cung chứ nhỉ,
chẳng hiểu sao lại không chặn được, khiến Hoàng đệ không nói không rằng
cứ khăng khăng đòi xuất cung, bên người cũng chẳng có lấy một nổi một
người hầu.

Nàng liếc nhìn Minh Trọng Mưu, hiện giờ mà hỏi thì lại không tiện

lắm, đầu óc nàng cũng vẫn còn hơi choáng váng, chỉ nghĩ đợi trời sáng,
phải nhớ đi hỏi Sử Hồng Dược mới được.

Kết quả Minh Trọng Mưu bị ánh mắt nàng lướt nhìn qua một cái, liền

thấy bất mãn, bèn hỏi: “Ngươi là Thừa tướng, nhưng lại nhìn người khác
bằng ánh mắt như vậy, ngươi nghĩ mình giỏi lắm sao? Dù có thế nào trẫm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.