GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 440

Nghe thấy câu nói đa nghĩa của Minh Trọng Mưu, đám thị vệ sốc,

không nhịn được nhìn theo hướng đầu ngón tay hắn, đánh giá Tạ Lâm một
lượt từ trên xuống dưới.

…… Nhìn thế này, thì đúng là Thừa tướng đại nhân cũng thật sự rất

ưa nhìn. Rốt cuộc ngài ấy bao nhiêu tuổi nhỉ, đám thị vệ chẳng ai biết, chỉ
nhớ hình như Thừa tướng đại nhân vẫn chưa lấy vợ, nhưng cũng nghe nói
rằng ngài ấy có tới ba người thiếp, nhưng sao lại…… sao lại bị bệ hạ đoạn
tụ?

Ánh mắt đám thị vệ rất khác thường. Đầu óc Tạ Lâm nặng chình

chịch, cũng không còn tỏa ra ánh hào quang như ngày thường nữa, lập tức
dìu Minh Trọng Mưu, đi về hướng tẩm cung, “Được, thần đỡ bệ hạ về.”

Về…… về tẩm cung……

Trong khi đám thị vệ đang bị một thoáng nghĩ ảo lẩn quẩn trong đầu,

thì một cơn gió thổi qua, khiến đầu óc Tạ Lâm tỉnh táo hơn hẳn, “Bệ hạ, cổ
nhân có nói, mê rượu dễ hỏng chuyện, bệ hạ uống nhiều như vậy, chi bằng
ngày mai sau khi phê duyệt tấu chương xong, người nên chép lại một trăm
lần câu “Duy tửu vô lượng, bất cập loạn” trong cuốn “Luận ngữ” đi.”

(Duy tửu vô lượng, bất cập loạn có nghĩa là: Rượu có thể uống không

hạn chế, nhưng không nên uống say vì dễ gây ra chuyện.)

Đám thị vệ không kiềm chế được run rẩy sợ hãi, bọn họ chỉ biết võ

nghệ, không giỏi chuyện sách vở, đặc biệt là chuyện chép sách này, lại còn
chép đến một trăm lần cùng một câu giống nhau nữa chứ, thật chẳng khác
gì giết người.

Màn dọa người ấy, khiến bao nhiêu ý nghĩ ảo diệu trong đầu lập tức

tiêu tan sạch bách, nhủ thầm Thừa tướng đại nhân quả nhiên từng là Thái
phó của Thái tử, ngay cả Hoàng đế bệ hạ cũng dám giáo huấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.