GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 544

Phải nhỉ, tại sao chứ. Minh Trọng Mưu cũng muốn hỏi bản thân, tại

sao không muốn gặp hắn?

Con người này, ngoài trừ tướng mạo tuấn tú, đầu óc thông minh ra,

chẳng còn điểm gì tốt nữa cả.

Thân mang cái danh gian thần, có lẽ còn mang cả âm mưu đối với

hoàng vị của hắn cũng nên, lộng quyền ngang ngược, tính khí cực xấu,
bụng dạ lại hẹp hòi nữa chứ, nhưng quan trọng nhất là, hắn còn là một
người đàn ông!

Rốt cuộc là con mắt nào của hắn trúng tiếng sét ái tình nên mới đi

thích Tạ Lâm vậy? Cứ như thể bị trúng tà ấy.

Tối hôm đó, Minh Trọng Mưu lại nằm mơ một giấc mơ xuân, người

con gái đó, bóng dáng say đắm lòng người, mùi hương quyến rũ, hòa hợp
với hắn như vậy, chủ động mà không hề yêu mị, dịu dàng mà không hề bá
đạo. Trước đây, khuôn mặt của cô gái đó đều chỉ hiện lên mơ hồ, nhưng
đêm qua, trong mơ lúc hắn khẽ hôn từng chút từng chút một từ ngực cho
đến xương quai xanh của nàng, từ cái cần cổ trắng nõn đến bờ môi đỏ
hồng, khi ngẩng đầu lên, hắn nhìn nàng một cách bình tĩnh và trọn vẹn
nhất.

Sau đó bị dọa cho giật mình.

Cô gái đó là con cái nhà ai thế? Khuôn mặt giống hệt Tạ Lâm.

Sau khi bừng tỉnh, Minh Trọng Mưu tí nữa thì phát điên, ồn ào đến nỗi

toàn bộ tẩm cung náo loạn, còn tưởng có thích khách xông vào hoàng cung
định hành thích Hoàng đế.

Ngay cả Thái hậu cũng suýt chữa nữa bị kinh động, còn nói rằng chỗ

của ta làm sao thế này, chịu bao nhiêu là hãi hùng, lẽ nào trúng tà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.