GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 580

Người phụ nữ vừa nghe xong, hai mắt lập tức sáng lên, nhưng sau đó

lại lắc lắc đầu, ánh mắt ảm đạm, “Không không, bọn thảo dân không thể
lấy tính mạng người thân ra để mạo hiểm được, lỡ như…… lỡ như bọn họ
giết người thân của bọn thảo dân, vậy bọn thảo dân……” Nói đến đây, nghĩ
đến cảnh tượng thương tâm kinh hoàng đó, lại bưng mặt khóc.

Mọi người thở dài, Lục Cận nhủ thầm, quả nhiên là phụ nữ, dùng tình

cảm để làm việc, Tạ Lâm không nên hỏi nàng ta mới phải.

Đang nghĩ đến đây, thì Chân Mộc đã hừ một tiếng, tay chỉ vào Tạ

Lâm, nói: “Cô gái, ngươi có biết, vị đại nhân này là ai không?”.

Người phụ nữ ngây người quên cả khóc, ngước nhìn Tạ Lâm, thấy

cách ăn vận của người này quả thực khác với những người khác, phong thái
cũng không giống, giọng điệu khi nói chuyện cũng uy quyền hơn, hiển
nhiên là những người xung quanh đều coi người này là đứng đầu, chỉ đâu
đánh đó, nhưng ruột cuộc là chức quan cao tới mức nào, thì nàng ta lại
không rõ lắm.

Đột nhiên nàng ta nhớ ra, hình như vừa nãy người này tự dưng là “Tạ

mỗ”, rồi “gian thần” gì đó, nhưng dân chúng đều cảm thấy cứ là quan là
cao hơn trời, chức quan nào cũng thế, vì vậy không ý thức được người
đứng trước mặt, là nhân vật lớn đến cỡ nào.

Chân Mộc thấy biểu cảm mờ mịt của nàng ta, không nhịn được nổi

cáu, “Người này là Thừa tướng đại nhân của triều đình ta, dưới một người
trên vạn người, cho dù là đương kim thánh thượng……” Ông ta còn chưa
nói xong, liền cảm giác có một người kéo áo mình, vừa quay đầu lại nhìn,
thì thấy Trầm Hòa Anh lộ ra vẻ không tán thành lắm, ông ta vội rút lại sáu
chữ “cũng phải nể mặt mấy phần” phía sau vào bụng, rồi nói tiếp, “Nếu
ngươi có oan uổng gì, cứ nói hết với Thừa tướng đại nhân, Thừa tướng đại
nhân đương nhiên sẽ làm chủ cho các ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.