GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 608

đúng không? Trẫm không đeo mặt nạ nữa, trái tim nàng cũng thấy thấp
thỏm bất an, sợ thân phận của trẫm bị lộ ra ngoài, đúng không?”.

Hắn sán lại gần nàng, chặn hết hoàn toàn đống giấy tờ trên bàn lại,

khiến nàng chỉ có thể nhìn một mình hắn.

Tạ Lâm không thể không thừa nhận, khuôn mặt này của Minh Trọng

Mưu cực kỳ có lực sát thương với mình. Đường nét tinh tế, tuyệt mĩ vô
song giống như giang sơn Đại Sở vậy.

Thật ra nàng không dám nhìn hắn kỹ quá. Vì nàng sợ, giây phút nàng

nhìn hắn rồi sẽ khó lòng di chuyển được tầm mắt, lại càng khó lòng tìm lại
được nội tâm mình.

“Bệ hạ,” cuối cùng nàng cũng ngẩng đầu lên nhìn hắn, “người là vua,

thần là tôi, vua tôi khác nhau, xin bệ hạ hãy tự trọng.”

“Tự trọng?” Minh Trọng Mưu phá lên cười, “nàng cũng biết trẫm là

hoàng đế cơ à.”

“Thiên hạ này là của trẫm, người trong thiên hạ là con dân của trẫm,

thần tử trong thiên hạ cũng đều là thần tử của trẫm.” Hắn nhìn xoáy vào
nàng, “nàng cũng là của trẫm, nàng nói trẫm nên tự trọng,” hắn không nhịn
được cười giễu, “trẫm vẫn chưa làm gì, mà nàng đã phòng bị thế rồi.”

“Bệ hạ!” Tạ Lâm mất kiên nhẫn nổi cáu, trầm giọng nói, “Thần từng

nói với bệ hạ rồi, từ thuở khai quốc đến nay, Đại Sở vẫn luôn sừng sững
hiên ngang, đó là vì quân thần đều làm tốt chức trách của mình, trước nay
không bao giờ đi quá giới hạn, không bao giờ bê trễ phóng túng, nên Đại
Sở mới khí thế hừng hực như thế. Cho dù Đại Sở đã từng xuất hiện những
kẻ gian thần tiểu nhân, nhưng vẫn hùng mạnh đầy sức sống. Nếu vua tôi lẫn
lộn, không biết trách nhiệm ta ngươi, vậy thì Đại Sở sẽ không được như
ngày hôm nay đâu. Thần không muốn ta ngươi không rạch ròi, vua tôi
không rõ ràng, người là Hoàng đế, thần là thần tử, chỉ như vậy mà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.