GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 81

Cho nên khi Tạ Lâm bị hoàng đế gọi tên đến mấy lần, nhưng vẫn cứ lơ

mơ, không tỉnh, các đại thần đều cho rằng, Tạ Lâm nhất định đang muốn để
bệ hạ phải khó xử, ngay cả lúc bệ hạ gọi tên thần tử cũng có thể lờ đi như
vậy, có thể nói tên Tạ Lâm này rất to gan, không mảy may để hoàng đế vào
trong mắt.

Bệ hạ nổi giận, đập xuống tay vịn của ghế rồng, nhất thời cả đại điện

như chấn động, may mà ghế rồng này được chế tạo chắc chắn cẩn thận,
dùng vật liệu vô cùng cứng rắn, đề phòng ăn mòn hư hao, nếu không với
lực tay như thế giáng xuống, hoàng đế đời sau, không biết lấy gì ra mà
ngồi.

Quần thần có cảm tưởng cả kinh thành cũng gặp phải động đất, thiếu

chút nữa là hét toáng lên yểm hộ cho hoàng đế rút lui.

Khuôn mặt Minh Trọng Mưu đen sì, phẫn nộ quát:

“Tạ Lâm, trẫm đang hỏi ngươi đấy!”.

Tạ Lâm ngủ say trong mộng đẹp, lúc mơ đến cảnh mang thật nhiều đùi

gà áo gấm về quê, cha anh dì chị dâu, thích nhất là làm món đùi gà rán béo
gậy, đang trong lúc ăn uống hăng say, thì nhóm ba nàng vợ bé Thục Hà từ
cửa bước vào, từng người từng người ngượng ngùng gặp ba mẹ chồng, Tạ
Lâm sung sướng đích thân giới thiệu các nàng với cha và anh. Không ngờ
cha lại đùng đùng nổi giận, vớ lấy cái chổi đánh lên người hắn, vừa đánh
lại vừa tức giận quát, quát những gì gì đó, nhưng không hiểu sao chính hắn,
lại không nghe thấy rõ lắm. Vẻ mặt huynh trưởng cũng không đồng ý, lắc
đầu thở dài, còn về phần thở dài cái gì, thì lần này Tạ Lâm lại nghe thấy rất
rõ.

“Tạ Lâm, Tạ Thừa tướng, Tạ Thừa tướng……”

Tạ Lâm đột nhiên bừng tỉnh, hoang mang nhìn khắp bốn phía xung

quanh, mới phát hiện ra ngồi bên cạnh, chính là Binh bộ Thượng thư vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.