GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 848

Đúng lúc ấy tiếng đạp mở từ bên ngoài vang lên một tiếng “rầm” rất

to, sau đó lại là tiếng cửa đóng lại to không kém, Tạ Lâm giật mình, còn
Mặc Nhi thì sung sướng, cả hai đều đứng bật dậy.

Canh ba nửa đêm, ai lại xông vào thế? Trong lòng Tạ Lâm đang mải

nghĩ ngợi thì lại thấy dáng vẻ thở phào nhẹ nhõm của Mặc Nhi, dường như
đã hiểu ra điều gì đó.

Đột nhiên nghe thấy giọng nói the thé của Lại Xương từ xa vọng đến:

“Bệ hạ giá đáo……!”.

Một người sải những bước dài đi vào, Tạ Lâm tập trung nhìn, quả

nhiên là Minh Trọng Mưu mặc thường phục xuất hành, chỉ thấy vẻ mặt hắn
vô cùng tức giận, còn Lạc Thạch Thiên thì đứng bên cạnh.

Lạc Thạch Thiên liếc nhìn nàng, lập tức thấy chột dạ, di chuyển tầm

mắt sang chỗ khác, rơi đúng xuống người Mặc Nhi, Mặc Nhi chun chun
mũi, vỗ vỗ ngực.

Tạ Lâm nhìn biểu cảm của hai người bọn họ, lập tức hiểu ngay chuyện

gì đã xảy ra, nhưng giờ nàng không có thời gian để tâm đến họ.

Hai tay Minh Trọng Mưu tóm chặt lấy bả vai nàng, nghiến răng, đè

nén lửa giận đang cháy phừng phừng trong người xuống, “Nghe Lạc ngự y
nói nàng định phá thai?”.

Tạ Lâm lườm Lạc Thạch Thiên, khiến hắn phải bước thụt lùi về đằng

sau, gãi gãi múi ngó lơ đi chỗ khác.

Nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn, khẽ mỉm cười, “Ngươi biết rồi à?”.

Minh Trọng Mưu bị câu trả lời điềm nhiên này của nàng làm cho sững

sờ, trái tim cứ như thể một nhát búa giáng xuống, hắn nhìn xuống bụng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.