GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 881

“Hai người bọn con sẽ không có kết quả tốt đẹp đâu.” Thái hậu bưng

tách trà cung nữ dâng lên, khẽ nhấp một ngụm.

Minh Trọng Mưu không nghĩ đến hôm nay mà Thái hậu vẫn nói như

vậy, hắn nheo nheo mắt, trầm giọng đáp: “Mẫu hậu, nàng ấy mang thai
cháu của người, là con trai của trẫm.”

Động tác bưng chén trà của Thái hậu khựng lại, ánh mắt bà rơi xuống

những sóng trà trong chén, sau đó nói: “Ngộ nhỡ không phải là hoàng tử
mà là công chúa thì sao?”.

Minh Trọng Mưu dựa vào lưng ghế, kiềm chế những con sóng đang

cuồn cuộn dâng lên trong lòng: “Thế cũng vẫn là con trẫm.”

Thái hậu im lặng không nói gì.

Tiên đế muốn định quốc an bang, nguyện vọng xây dựng công huân

ngàn năm vẫn như văng vẳng bên tai, Thái hậu không muốn quên. Công
huân Tiên đế không thể hoàn thành, thì để cho Hoàng đế làm, có gì không
được nào? Tạ Lâm tình nguyện làm viên đá lót đường, vậy thì cứ giẫm lên
thôi, trong lòng có gì phải áy náy chứ?

Nhưng tại sao…… lại có cảm tình với con bé?

Thái hậu suy nghĩ rất lâu, vẫn không thể lý giải nổi.

“Thái độ của văn võ bá quan trong triều, Hoàng thượng cũng thấy rồi

đấy,” Thái hậu trầm ngâm hồi lâu mới nói, “Tạ Lâm cho dù không vì
chuyện này thì cũng sẽ vì chuyện khác mà ngã, con suy nghĩ lo lắng cho Tạ
Lâm, ta thấy Tạ Lâm nhất định sẽ rất cảm kích con. Đứa bé ấy, ta sẽ bảo vệ
nó thay con, nhưng mẹ của đứa trẻ thì có lẽ đã muộn rồi. Tạ Lâm vẫn còn
một tháng nữa mới sinh, đến lúc ấy, ngộ nhỡ Tạ Lâm có mệnh hệ gì, ai gia
sẽ giao đứa trẻ cho người khác nuôi dưỡng. So với việc nhìn con u sầu, thì
chi bằng cứ để nó tan thành mây khói sẽ tốt hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.