GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 879

Có người trào phúng nghĩ thầm.

Khuôn mặt vuông vức nghiêm nghị của Sử Đạt lúc bình thường cũng

có thể coi là hiền hòa, nhưng hiện giờ hàng mày cau chặt, có lẽ cũng đang
nhớ đến chuyện từng muốn gả con mình cho Tạ Lâm. Lúc ấy Tạ Lâm lấy
cớ “giường chiếu không hài hòa” khiến ông ta phải dọn đường hồi phủ, giờ
nghĩ lại mới thấy, không phải đối phương không muốn, mà căn bản là
không thể. Tạ Lâm là một cô gái, sao có thể lấy con gái của ông ta về làm
vợ cơ chứ?

Sử Đạt đại nhân bị chơi xỏ, chỉ sợ tâm tình không được ổn cho lắm.

Những người thông mình thì nên giả vờ như chưa từng có chuyện gì

xảy ra, chứ không phải là xông tới an ủi tâm hồn bị tổn thương của Sử đại
nhân.

Nhưng cũng may mà tin thắng trận của Úy Trì Chính ở nước Di liên

tiếp báo về, trước đó bệ hạ đã chỉ hôn Sử Hồng Dược cô nương cho Úy Trì
đại nhân, trai tài gái sắc, có thể coi là xứng đôi vừa lứa, vô cùng viên mãn,
điều này đối với Sử đại nhân mà nói có lẽ niềm an ủi to lớn.

Lúc này Lại Xương bị vây ở chính giữa, bị quần thần kéo tới kéo lui,

mọi người hỏi đến vấn đề “Tạ Lâm có thai hay không”, Lại Xương không
tài nào trả lời được, đành nói: “Tiểu nhân cũng khong biết giải thích sao,
chỉ có thể nói với các vị đại nhân rằng, có những chuyện, tai nghe chưa
chắc đã là giả, mắt thấy chưa chắc đã là thật.”

Tai nghe chưa chắc đã là giả, mắt thấy chưa chắc đã là thật nghĩa là

sao? Ông nói câu này chẳng phải cũng như không à?

Trong lòng Lại Xương nghĩ thầm, Thái hậu đã dặn dò phải làm canh

cho Tạ đại nhân, đến giờ vẫn đang còn hầm trong ngự thiện phòng đây, đến
khi nào các vị đại thần mới thả cho tiểu nhân đi đưa canh cho Tạ đại nhân?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.