GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 94

cả nửa ngày trời, chính là đợi những câu sau của ngươi, kết quả người lại
ngậm miệng không nói!

Đương kim bệ hạ nén giận, giữ vững đạo lý khiêm tốn hiếu học, lại

hỏi:

“Trẫm tự cảm thấy có thể hiểu được rất rõ câu nói này, nhưng trẫm

nhớ, lúc ấy Tạ khanh đã hỏi trẫm, trẫm muốn Tạ khanh giúp mình việc gì,
lúc ấy trẫm đã đích thân tới phủ Thừa tướng, thể hiện sự quyết đoán của
mình, nhất định không phụ hậu ý của Tạ khanh giành cho trẫm.”

Những lời bệ hạ nói đằng trước, Tạ Lâm có vẻ như đang nghe, lại có

vẻ như chả nghe gì, vẻ mặt rất cung kính, nhưng lại lén suy nghĩ việc khác,
chỉ sợ tâm hồn vị quyền thần này không biết đã chu du đến nơi nào rồi
cũng nên? Nhưng lúc bệ hạ không thể nhịn được tâm trạng kích động của
bản thân, lúc nói ra câu “nhất định không phụ hậu ý của Tạ khanh giành
cho trẫm” thể hiện đầy quyết tâm, khiến Tạ Lâm không khỏi khẽ nâng mí
mắt lên.

“Quyết đoán gì cơ?”.

Bệ hạ có vẻ như không mảy may nhận ra được vẻ ám muội trong

những lời này, đứng dậy, chắp tay đi tới gần cửa sổ, nhìn những tầng mây
cách xa ngàn dặm bên ngoài ô cửa, cảm xúc dâng trào, kiên định nói:

“Ước nguyện trong lòng trẫm, là nhìn triều đình ta người già được

chăm sóc, trẻ nhỏ có nơi nương tựa, cơm ăn áo mặc đầy đủ, nam cày cấy
nữ dệt vải, bên ngoài không có giặc ngoại xâm, bên trong không có sầu lo,
trẫm chỉ mong triều đình thiên hạ được thái bình, trẫm có thể trở thành một
vị minh quân của một giang sơn hưng thịnh suốt cả đời, lưu danh sử sách,
để triều đình Đại Sở ta được thiên thu vạn tuế, thịnh thế không suy! Giang
sơn vạn dặm, cai trị nhẹ nhàng ung dung!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.