GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 101

‐ Chỉ có cách đó là lưỡng toàn cho vãn bối. Thiên Nhất đạo trưởng vuốt

râu:

‐ Tiểu tử rất thông minh.
Thiên Nhất đạo trưởng lấy trong tịnh bình ra một hoàn đơn đặt vào tay
Tùng Vĩ tử tốn nói:
‐ Hoàn dược này là Lưỡng nghi Âm dương đơn. Tiểu tử giữ lấy mà dùng,
để sớm hồi phục sức lực, xem như bần đạo thưởng riêng cho tiểu tử đó.
Tùng Vĩ ôm quyền:
17
‐ Đa tạ trưởng lão.
nói:
Tùng Vĩ đích thân đưa hai vị trưởng tôn đại phái ra của thạch lao, từ tốn
‐ Đạo trưởng và đại sư cứ theo kế sách của Tùng Vĩ. Vãn bối cũng không
có thiện cảm với bang chủ Cái Bang Ngầu Nại đâu mà chỉ kính trọng

những bậc đạo hạnh như đại sư và đạo trưởng đây mà thôi.

Chánh Giới đại sư dừng bước chắp tay nhìn Tùng Vĩ:
‐ A di đà phật. Xem như bần tăng thiếu nợ thí chủ.
‐ Đại sư nói vậy khiến vãn bối hổ thẹn.
Hai vị trưởng tôn võ lâm đi rồi. Tùng Vĩ mới quay bước trở lại chỗ cũ.

Ngồi dựa lưng vào vách thạch lao, Tùng Vĩ nghĩ thầm: “Viên Ngọc Chỉ
thần châu kia có giá trị thế nào mà sao ai cũng muốn sở hữu nó. Các người
muốn phần được của các ngươi mà quên hận của Tùng Vĩ. Mối hận giết
dưỡng mẫu

của Tùng Vĩ, Tùng Vĩ đâu có thể bỏ qua được.”
Ý niệm đó khiến Tùng Vĩ buột miệng nói:
‐ Thế mà cũng gọi là chánh đạo, chính nghĩa, chánh phái. Không biết

bọn

họ có thuộc kinh thư không nữa.
Y hừ nhạt một tiếng, lẩm bẩm đọc:
‐ Nhân hữu đồ điền, nữ phận hữu chi. Nhân hữu dân nhân, nữ phục đoạt
chi. Tứ nghi vô tội, nữ phận thu chi. Đó chính là chính đạo của các ngươi

đó. (Nghĩa là: Người ta có ruộng đất, họ liền cướp lấy. Người ta có người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.