GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 99

‐ Sao tiểu tử lại thở dài não nề? Hay tiểu tử sợ sau khi giao Ngọc Chỉ

thần châu cho bần đạo và Chánh Giới đại sư thì khó giữ mạng ư?

Tùng Vĩ ôm quyền:
‐ Đạo trưởng và đại sư hiểu cho vãn bối. Quả đúng như đạo trưởng nói.

Ngọc Chỉ thần châu thì chỉ có một hại, mà lại có quá nhiều người muốn lấy.

Nếu vãn bối trao cho người này thì người kia sẽ không tha mạng cho và

ngược lại...

Tùng Vĩ bưng bầu rượu uống cạn rồi quẳng vào góc thạch lao. Y từ tốn

nói tiếp:

‐ Thân của tiểu bối đã tàn rồi, nhưng vẫn chưa yên. Mới đây thôi, bang

chủ Cái Bang Ngầu Nại đã đến.

Chìa thân mình lên trước, Tùng Vĩ nói:
‐ Ngầu bang chủ đã dùng thảo dược đặc chủng của bang chủ chữa trị vết

thương cho vãn bối.

Chánh Giới đại sư niệm phật hiệu:
‐ A di đà phật.
Thiên Nhất đạo trưởng lên tiếng:
15
‐ Bần đạo cũng có thuốc trị thương còn công hiệu hơn của Cái Bang.
Tùng Vĩ buông một tiếng thở dài rồi nói:
‐ Trước bang chủ Cái Bang Ngầu Nại thì có Quan đại hiệp. Chẳng biết

vãn bối phải tính sao bây giờ.

Thiên Nhất đạo trưởng giũ phất trần rồi nói:
‐ Tiểu tử! Ngươi nên vì chính đạo võ lâm mà giao Ngọc Chỉ thần châu
cho bần đạo và Chánh Giới tăng huynh đây. Làm như vậy, ngươi đã lập

được

đại đức, đại công với mọi người.
Tùng Vĩ thở dài, lắc đầu:
‐ Thật khó cho vãn bối quá. Chỉ vì nhị vì trưởng tôn đến muộn...
Y lắc đầu nói tiếp:
‐ Khó xử cho Tùng Vĩ... Khó xử cho Tùng Vĩ... Thiên Nhất đạo trưởng

nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.