GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 98

Ý nghĩ kia còn đọng trong đầu Tùng Vĩ thì Ngầu Nại quay lại. Lão đặt

bầu rượu vào tay Tùng Vĩ, vỗ vai y nói:

‐ Tiểu tử dùng tạm bầu rượu của lão phu đi, rồi lão phu sẽ đem rượu và

thịt ngon về cho ngươi dùng.

‐ Tùng Vĩ ôm quyền nói:
‐ Bang chủ chu tất quá. Tùng Vĩ vô cùng cảm kích.
Chờ cho Ngầu Nại rời hẳn khỏi thạch lao, Tùng Vĩ mới dựa lưng vào
vách đá, dốc một ngụm rượu vào miệng. Rượu lan tỏa nhanh chóng trong

kinh mạch khiến cho Tùng Vĩ cảm thấy sảng khoái phần nào.

Y vừa đặt bầu rượu xống bên cạnh thì Chánh Giới đại sư và Thiên Nhất
đạo trưởng bước vào.
Giả vờ như chẳng thấy hai người. Tùng Vĩ bưng bầu rượu uống luôn một

hơi dài nữa.

Chánh Giới đại sư bước đến chắp tây niệm phật hiệu:
‐ A di đà phật.
Tùng Vĩ ngẳng mặt nhìn lên, miễn cưỡng nói:
‐ Vãn bối sức tàn lực kiệt, không đứng lên nổi để bái tiếp, mong hai vị
tiền bối miễn thứ.
Chánh Giới đại sư khẽ gật đầu, niệm phật hiệu:
‐ A di đà phật. Tiểu thí chủ không cần phải khách sáo như vậy.
Bưng bầu rượu tu luôn một ngụm khá dài, Tùng Vĩ đặt xuống gần bên

cạnh. Ngẩng mặt nhìn Chánh Giới đại sư và Thiên Nhất đạo trưởng, từ tốn
nói:

14
‐ Đại sư và đạo trưởng đến thạch lao của Tùng Vĩ không ngoài mục đích
muốn biết Ngọc Chỉ thần châu đang giấu ở đâu?
Thiên Nhất đạo trưởng vuốt râu nhìn Tùng Vĩ, nói:
‐ Tiểu tử! Ngươi đoán quả là không sai. Bần đạo và cao tăng thiếu lâm vì
vận mạng an nguy của võ lâm mà đến đây thỉnh cầu ngươi trao lại Ngọc

Chỉ

thần châu.
Tùng Vĩ buông một tiếng thở dài. Thiên Nhất đạo trưởng chau mày:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.