GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 96

Tùng Vĩ nheo mày, nhỏ giọng nói:
‐ Bang chủ không biết, vừa mới đây thôi, Quan Chí Hải đại hiệp cũng có
đên đây...
Đôi chân mày Ngầu Nại cau lại:
‐ Gã cũng hỏi về Ngọc Chỉ thần châu?
‐ Tất nhiên rồi.
Ngầu Nại hối hả nói:
11
‐ Thế ngươi có nói cho gã biết không?
Tùng Vĩ lắc đầu:
‐ Không.
châu.
‐ Thế thì tốt... Mau nói cho lão phu biết chỗ ngươi cất giấu Ngọc Chỉ

thần

Tùng Vĩ chặc lưỡi bậm môi. Y kéo lão Ngầu đến rồi kề miệng vào tai lão
nói liên miên bất tận, nhưng cuối cùng lão bang chủ Cái Bang phải nhíu

mày, cáu gắt nói:

‐ Sao rắc rối thế? Ta chẳng nghe được gì cả. Cũng chẳng biết chỗ ngươi
giấu Ngọc Chỉ thần châu. Lúc thì quẹo trái, khi quẹo phải, hồi thì đi

thẳng...

‐ Vãn bối phải chỉ cặn kẽ như vậy, tiền bối mới có thể đến đó được. Lão

gật đầu:

‐ Đúng rồi! Ngươi nói lại cho ta nghe đi. Tùng Vĩ lắc đầu:
‐ Cũng vô ích thôi. Nếu như bang chủ muốn lấy Ngọc Chỉ thần châu thì

trước hết phải đưa vãn bối rời khỏi đây. Vãn bối sẽ đích thân đưa bang chủ

đến đó.
Nặn một nụ cười giả lả, Tùng Vĩ nói:
‐ Bang chủ đừng sợ Tùng Vĩ gian trá với người. Tùng Vĩ giờ chẳng khác
nào cá nằm trên thớt, chim ở trong lồng, lại chẳng biết chút võ công gì.

Nếu như vãn bối có ý gì thì chỉ cần bang chủ gõ nhẹ một cái là tiêu đời.

‐ Tiểu tử! Ngươi biết là như vậy nữa à?
‐ Sao lại không biết chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.