GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 129

Thiên Nhất đạo trưởng lườm Tùng Vĩ, hừ nhạt một tiếng:
‐ Tiểu tử đừng có hàm hồ đó.
Đôi chân mày Tùng Vĩ nhíu lại, y nhìn chăm chăm Thiên Nhất đạo

trưởng.

Thiên Nhất đạo trưởng sững mặt nhìn Tùng Vĩ.
‐ Bần đạo có gì mà ngươi nhìn?
‐ Đạo sĩ vừa là tri kỷ vừa không phải là tri kỷ.
‐ Ngươi nói vậy có ý gì?
Tùng Vĩ mỉm cười cầu tình rồi nói:
15
‐ Đạo trưởng chỉ thuộc Thung Ca của Cơ Thích phu nhân, mà chẳng hiểu
được ý của bài Thung Ca đó.
Y nhăn mặt, ôm quyền từ tốn nói tiếp:
‐ Vãn bối mạn phép dùng hình tượng này mong đạo trưởng miễn thứ.

Thiên Nhất đạo trưởng nói:

‐ Cứ nói.
‐ Dạ... con vẹt.
Mặt Thiên Nhất đạo trưởng đỏ bừng vì vừa thẹn vừa giận. Được dịp trả
đũa vị đạo sĩ đáng kính của phái Võ Đang, bang chủ Cái Bang Ngầu Nại

cười vang động cả tửu điếm.

Nghe Ngầu Nại cười, Thiên Nhất đạo trưởng càng thêm giận dữ và thẹn

thùng hơn. Thẹn quá nên lão buột miệng chửi Tùng Vĩ:

‐ Tiểu tử dám nói bổn đạo là con vẹt à? Tùng Vĩ nhăn mặt, từ tốn nói:
‐ Vẹt trên tiên giới khác với vẹt ở hạ giới.
‐ Nhưng vẹt vẫn là vẹt.
‐ Dạ... Đó là ý của đạo trưởng chứ tuyệt nhiên vãn bối không dám xúc

phạm. Chứ có mấy ai có được trở thành vẹt nơi tiên cảnh.

‐ Tiểu tử ngoa ngôn, xảo trá quá đỗi rồi.
‐ Đạo trưởng nói vậy là oan cho vãn bối quá.
Thiên Nhất đạo trưởng hừ nhạt một tiếng rồi ngậm miệng lại. Lão thừa
biết mình càng đôi co với Tùng Vĩ chỉ chuốc lấy sự chế giễu ngạo mạn

của y mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.