GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 142

‐ Mời Cang công tử theo Tiểu Điệp. Tiểu Trình nói:
‐ Công tử cần Tiểu Trình không?
‐ Cả hai nàng luôn. Nếu Bách Hoa Lâu còn ai thì cứ gọi tất cho tại hạ.

Quan Chí Hải bước đến sau lưng Tùng Vĩ, nghiêm giọng nói:

hèn.
‐ Tùng Vĩ tiểu tử! Chúng ta đến đây không phải là để tìm nhục dục thấp
Tùng Vĩ quay lại gật đầu:
‐ Vãn bối biết. Mời tất cả các vị chưởng môn lên biệt phòng. Quan Chí

Hải gằn giọng hỏi:

‐ Lên đó làm gì? Tùng Vĩ nhăn mặt:
‐ Thì chuyện đó đó.
Nghe Tùng Vĩ nói, Tiểu Điệp và Tiểu Trình phải bật cười bởi bộ mặt

hóm hỉnh của Tùng Vĩ.

Trong khi hai nàng cười thì Quan Chí Hải nghiêm giọng hỏi:
‐ Chuyện đó là chuyện gì?
Tùng Vĩ nhìn thẳng vào mắt Quan Chí Hải:
‐ Tôn giá nghĩ xem là chuyện gì nào?
‐ Lão phu muốn ngươi trả lời.
11
Tùng Vĩ giả lả cười, từ tốn nói:
‐ Tôn giá và các vị trưởng tôn đến dây mục đích vì chuyện gì nào?
Quan Chí Hải buông một câu bằng chất giọng vừa đanh vừa khe khắc:
‐ Ngọc Chỉ thần châu.
‐ Nếu vậy, Tùng Vĩ cũng vì Ngọc Chỉ thần châu. Quan Chí Hải thở phào

một tiếng rồi nói:

‐ Tiểu tử nên biết tất cả những người theo ngươi đều là những bậc chính

nhân quân tử, chứ không phải là hạng theo gió bẻ hoa.

Tùng Vĩ ôm quyền:
‐ Vãn bối biết... vãn bối biết...
Y nói dứt câu, thè lưỡi liếm mép. Y liếm mép, Tùng Vĩ vừa nghĩ thầm:

“Nếu tất cả chính nhân quân tử đều giống như các người thì Tứ thư Ngũ
kinh e

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.