GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 144

‐ Công tử! Chẳng lẽ... Tùng Vĩ nạt ngang:
‐ Còn chẵn với lẻ gì nữa? Hai nàng mau cởi y trang đi.
Tiểu Trình nói:
13
‐ Trước mặt họ ư?
‐ Thì họ quay mặt tất cả vào tường rồi, còn ngại gì nữa nào?
Y vừa nói vừa với tay qua Tiểu Điệp, khề khà nói lớn như thể cho những

người kia nghe.

‐ Ôi! Đẹp quá là đẹp.
Tùng Vĩ kéo trịch áo Tiểu Điệp xuống. Tiểu Điệp vùng vằng:
‐ Công tử kỳ quá hà.
Tùng Vĩ trừng mắt nhìn Tiểu Điệp. Y ngâm nga bài thơ:
“Thủy a nữ tử nang hành bộ
Phản trước giáp, đơn hậu qua lộ
Thiên sinh nam nữ cộng nhất sứ
Nguyên đắc tương cả thành ông ấu.”
(Dịch: Con gái nhà ai biết đi đứng, vén vạt áo lên lộ chiếc quần hồng,

trời sinh nam nữ vốn chung sống, mong hai sẽ thành cụ ông cụ bà.)

Khi Tùng Vĩ ngâm dứt bài thơ đó thì y cũng lột xong y trang của Tiểu

Điệp. Thủ pháp lột bỏ y trang của Tùng Vĩ không giống như những gã nam
nhân biết nâng hoa hứng nguyệt, mà lại giống như một gã đạo tỳ thay đồ
cho

xác chết.
Tiểu Điệp đỏ mặt dùng tay che ngực mình lại.
Tất nhiên tiếng y phục sột soạt đập vào thính nhĩ của các vị trưởng bối

khiến họ phải ngây mặt, chẳng nhìn lại. Chánh Giới đại sư thì luôn miệng
niệm

phật hiệu:
‐ A di đà phật... A di đà phật...
14
Tùng Vĩ lột tiếp y phục của Tiểu Trình rồi lớn tiếng nói:
‐ Đôi nhũ hoa của hai nàng quả là tuyệt đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.