GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 146

thì

khó kiềm chế mình, không kiềm chế được thì hé mắt ra nhìn. Mà một khi

thèm

rồi sẽ chiếm hữu cho bằng được. Không khéo bổn thiếu gia mất hai cục

cưng mất.

Y nói dứt câu thì chắc lưỡi.
Chánh Giới đại sư niệm phật hiệu:
‐ A di đà phật... Bần tăng phải ra ngoài đây.
Chánh Giới đại sư nói dứt câu đi thẳng ra cửa. Lão tăng Thiếu Lâm bỏ

đi, buộc Thiên Nhất đạo trưởng phải đi theo sau, rồi lần lượt từng người rời
biệt phòng. Kẻ đi sau cùng chính là bang chủ Cái Bang Ngầu Nại.

Lão đứng ngay ngưỡng cửa, trước khi đóng lại lầm bầm chửi rủa:
‐ Trên đời này, kẻ bỉ ổi và đê tiện nhất chính là ngươi. Khi cánh của đóng

khịt lại, Tùng Vĩ reo lên:

‐ Ối, trời ơi! Ta sướng quá... Ta sướng quá...
Miệng thì nói vậy, nhưng y lại thót lên tràng kỷ vừa nhảy vừa giậm, tay

thì ngoắc hai ả kỹ nữ Bách Hoa Lâu.

16
Tùng Vĩ ra dấu cho họ nhảy như mình.
Tiểu Điệp hét lên:
‐ Ôi! Sướng quá... Ôi! Sướng quá... Tiểu Trình bật cười khúc khích.
Tùng Vĩ vận lại y phục, lấy tờ ngân phiếu năm mươi lạng đặt vào tay
Tiểu Trình nhỏ giọng nói:
‐ Cứ làm như thế này, càng lâu chừng nào càng tốt chừng đó.
Y nói xong bước đến bức bình phong kéo qua một bên. Phía sau bức

bình phong là cánh của thông ra ngoài hành lang phía sau, Tùng Vĩ rời gian
biệt phòng. Y theo hành lang rời Bách Hoa Lâu. Vừa đi, Tùng Vĩ vừa nói:

‐ Các người ở đó mà nghe hai nàng kỹ nữ Bách Hoa Lâu la hét.
Tùng Vĩ rời Bách Hoa Lâu đến thẳng mộ địa Triều Dương. Lão Ác ma

nhân Cốc Thừa Tự chớ sẵn Tùng Vĩ trong mộ địa Triều Dương.

Tùng Vĩ hỏi:
‐ Sư đồ đã sắp xếp theo ý ta chưa? Cốc Thừa Tự gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.