GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 154

ngờ một đại thiếu gia phủ thượng thư mà dám cướp tay trên của con trời.

Nghĩ đến bộ mặt thiên tử... Tùng Vĩ cười đó.

Hai cánh môi lão Cốc nhếch lên.
‐ Tùng Vĩ nói đúng. Mặc dù có Vạn Tướng Di Thân nhưng hành tung

của

ta vẫn bị bại lộ. Thế là Cốc Thừa Tự buộc phải buôn tẩu giang hồ để

tránh họa kiếp diệt thân, còn toàn bộ gia quyến thì bị tru di tam tộc.

Lão Cốc nói đến đây nước mắt rịn ra. Tùng Vĩ bặm môi.
Thấy Cốc Thừa Tự rơi lệ, Tùng Vĩ cũng không dằn được. Y bồi hồi xúc
động buộc phải dùng đến rượu để nén lại.
Tùng Vĩ nhỏ giọng nói:
‐ Lão Cốc đâu muốn như vậy, vì tình yêu mà lão Cốc không kiềm chế

được mình thôi. Xử như vậy thì oan cho lão Cốc.

Răng trên cắn vào môi dưới, một lúc sau, Cốc Thừa Tự mới nói:
‐ Lão Cốc hận lắm chứ. Thế là lão Cốc trở thành Ác ma nhân, kẻ chết

dưới

tay lão Cốc không biết bao nhiêu. Khi ta nghiệm ra một điều, máu không

rửa

được oan hồn, quyết định quay lại nội cung dẫn nương tử bôn tẩu.
‐ Lão Cốc làm được chuyện đó chứ? Tùng Vĩ xoa trán nói tiếp:
‐ Tất nhiên là phải được rồi. Nếu không được làm sao có Nhĩ Lan, đúng

không nào?

‐ Sau khi đưa Lưu Lan Chi rời nội cung của thiên tử, ta và nàng đến ẩn
thân ở tận Giang Đông. Nhưng rồi Trương Kiệt tìm đến bắt Nhĩ Lan...

Cuộc sống bình ổn của Cốc Thừa Tự lại xáo trộn.

Tùng Vĩ lắc đầu:
9
‐ Trương tiền bối làm như vậy bậy bạ quá.
‐ Y chỉ nhắm đến chức vị Minh chủ võ lâm.
‐ Thì lão Cốc đã giao cho hắn Ngọc Chỉ thần châu rồi mà.
‐ Vi tính mạng Nhĩ Lan, lão Cốc giao cho y Ngọc Chỉ thần châu của

Thiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.