GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 171

‐ Vậy tôn giá cho tại hạ biết, Nhĩ Lan đang ở đâu?
Nhìn thẳng vào mắt Tùng Vĩ, Âu Đình Luân nghiêm giọng nói:
13
‐ Tiểu tử làm sao nhận biết được Nhĩ Lan thật hay Nhĩ Lan giả?
Tùng Vĩ khoát tay:
‐ Hây! Thật hay là giả thì Tùng Vĩ có thể phân biệt được mà, không cần

tôn giá phải chỉ giáo.

Y xoa tay, ve cằm nói tiếp.
‐ Nói cho tôn giá biết, con ruồi bay qua mắt, Tùng Vĩ biết ngay đó là ruồi
đực hay cái. Huống chi là một con người chứ.
Âu Đình Luân mím môi suy nghĩ rồi nói:
‐ Tiểu tử có thể phân biệt được Nhĩ Lan thật và Nhĩ Lan giả?
‐ Nếu không phân biệt được thì Tùng Vĩ theo lão Cốc làm gì? Tùng Vĩ

mỉm cười.

Âu Đình Luân nghiêm giọng nói:
‐ Được rồi. Tiểu tử hãy vào trong hoa viên Lạc Viên trang. Đến gian thảo
xá tọa lạc ngay giữa hoa viên. Nhĩ Lan đang ở trong thảo xá đó.
Tùng Vĩ nghiêm mặt đứng lên.
‐ Tùng Vĩ đi đây. Y nhìn lại lão Cốc.
‐ Lão Cốc nhớ lời của Tùng Vĩ đó.
Cốc Thừa Tự gật đầu. Cùng với cái gật đầu đó, bất thình lình lão chồm
tới, hữu trảo nhanh cực kỳ vươn tới, thộp lấy yết hầu Âu Đình Luân.

Tùng Vĩ

reo lên:
‐ Hay lắm! Thế mới là sư đồ của Cang Tùng Vĩ chứ. Tùng Vĩ nhìn Âu

Đình Luân. Mặt gã sa sầm lại.

Y giả lả cười nói:
14
‐ Tôn giá không phải sợ hãi. Nếu đúng như lời của tôn giá thì chẳng có
chuyện gì xảy đến cho tôn giá đâu.
Y vừa nói vừa dùng ống tay áo thấm mồ hoi rịn trên trán Âu Đình Luân.
Y vừa thấm mồ hôi của Âu Đình Luân vừa nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.