GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 175

Miệng thì nói theo Nhĩ Lan, nhưng Tùng Vĩ lại nghĩ thầm: “Chưa gì

nàng đã lòi cái giả mạo của mình rồi. Nhĩ Lan bị bắt đi từ lúc chưa được
một tuổi, làm sao biết được chân diện của mẫu thân mình”.

Y mỉm cười, thối lại hai bộ nói:
- Nhĩ Lan có thể đứng lên cho Tùng Vĩ ngắm qua một chút, được không?
Nàng nhìn Tùng Vĩ khẽ gật đầu rồi đứng lên. Dáng dấp của nàng chẳng

khác chi một nhành liễu, vừa uyển chuyển, vừa tha thướt đến độ kiêu sa.

Tùng Vĩ nhìn nàng, nghĩ tiếp: “Hẳn những trang giai nhân có dáng dấp

thướt tha như nàng mới được tiến cung hầu hạ cho thiên tử. Nếu mẫu thân
Nhĩ Lan có dáng dấp như vậy, thảo nào Cốc Thừa Tự không sớm say men
tình”.

Tùng Vĩ gật đầu nói:
- Nhĩ Lan đúng là có dáng dấp thướt tha của một cung nữ.
- Mẫu thân trước đây là cung nữ mà.
- Thảo nào, Nhĩ Lan lại có dáng dấp đẹp như vậy.
Y ve cằm:
- Tại hạ đã tin nàng là Nhĩ Lan rồi.
- Vậy công tử còn chưa đưa Nhĩ Lan đi gặp phụ thân Cốc Thừa Tự. Nhĩ

Lan nhớ phụ thân lắm.

Đôi chân mày Tùng Vĩ nhíu lại. Y nghĩ thầm: “Ôi cha ơi! Nàng ta đóng

kịch dở quá. Chẳng biết Âu Đình Luân tìm nàng ta ở đâu dạy cho nàng ta
những gì mà sao nàng ta chẳng biết đóng kịch thế vai nhỉ? Âu Đình Luân
hẳn chưa dạy kỹ cho nàng ta chăng?” Tùng Vĩ ve càm hỏi nàng:

- Nhĩ Lan nhớ phụ thân lắm à?
- Nhớ lắm... Phàm là thú vật cũng phải nhớ tình phụ tử.
- Nhĩ Lan thật có hiếu. Nàng làm cho Tùng Vĩ cảm động. Tùng Vĩ xúc

động đến độ nghe cả con tim mình đập thình thịch trong lồng ngực đây nè.

Tùng Vĩ bước lên bên nàng. Y nhìn vào mắt Nhĩ Lan ôn nhu nói:
- Nhĩ Lan không biết chứ, lão Cốc rất nhớ Nhĩ Lan. Cốc Thừa Tự bá bá

làm tất cả mọi việc chỉ để gặp Nhĩ Lan mà thôi.

- Nhĩ Lan cũng vậy.
Tùng Vĩ buông tiếng thở dài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.