GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 257

Đôi chân mày vòng nguyệt của Ngọc Diện Tu La nhíu lại. Mạc Nhược

đanh giọng nói:

- Yêu người trong ngọc? Yêu một hình nhân trong ngọc, một con người

không thật, thế công tử có bị điên không vậy?

Tùng Vĩ lắc đầu:
- Không điên. Nếu điên mà được người mình sùng bái yêu lại cũng đáng

điên lắm chứ.

- Mạc Nhược chẳng hiểu Tùng Vĩ công tử nữa.
- Tại nương nương đâu phải là Tùng Vĩ mà hiểu được Tùng Vĩ chứ. Nếu

nương nương là Tùng Vĩ sẽ hiểu ngay vì sao Tùng Vĩ làm như vậy.

Y nhắm mắt lại hình dung đến bức họa khắc trong Ngọc Chỉ thần châu,

ôn nhu nói:

- Phàm nữ nhân cuốn hút nam nhân bởi nhan sắc của mình.
Mở mắt ra nhìn Mạc Nhược, Tùng Vĩ từ tốn nói tiếp:
- Ngày xưa, đã có bao trang giai nhân là khuynh thành, mất nước, các

bậc Thiên tử bởi nhan sắc của mình, ví như Đắc Kỷ, Tây Thi, Dương Quý
Phi... thì tại hạ cũng mất thần mất thức khi nhận ra vẻ đẹp tuyệt vời của
trang giai nhân trong Ngọc Chỉ thần châu. Có lẽ trên thế gian này, nàng là
người đẹp nhất, đẹp hơn tất cả những trang giai nhân mà Tùng Vĩ vừa nói
nữa. Nên Tùng Vĩ muốn nàng thuộc về riêng mình.

Mạc Nhược chau mày, đôi lưỡng quyền của Mạc Nhược đỏ bừng:
- Dù có yêu thì công tử cũng phải nhận thức nàng ta chỉ là một bức họa

vô tâm, vô hồn được khắc trên ngọc mà thôi.

Mạc Nhược hừ nhạt một tiếng:
- Không ngờ vì bí mật điên khùng của công tử mà Ngọc Diện Tu La phải

rơi vào Ảo Ảnh ma trận của nha đầu kia.

Tùng Vĩ nhìn Mạc Nhược, lòng dạ rối bời khi nhận ra ánh mắt lộ ra sát

nhãn của Mạc Nhược.

Bất giác, Tùng Vĩ thối lại một bộ rồi nói:
- Tùng Vĩ và nương nương có thể theo đường cũ rời khỏi đây mà.
- Rời khỏi Ảo Ảnh ma trận này được ư? Ngươi đừng có vọng tưởng.

Chung quanh chúng ta là một vòng tường vô hình giam chúng ta lại, chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.