GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 260

Nhược như thể tan biến vào cõi hư vô giống như Dĩ Tuyết Ngọc và Âu
Đình Luân.

Hiện tượng đó khiến Tùng Vĩ cứ ngây người ra nhìn chằm chằm vào

khoảng trống phía trước.

Mặc Linh lên tiếng, Tùng Vĩ mới giật mình quay lại.
- Tô Mặc Linh cô nương...
Mặc Linh nhìn sững chàng.
Tùng Vĩ gượng cười nói:
- Mặc Linh cô nương hẳn không muốn hại Cang Tùng Vĩ?
Mặc Linh nhạt nhẽo đáp lời Tùng Vĩ:
- Bất cứ ai bước vào Vong Hồn cốc cũng phải biến thành ma cả.
- Tại sao lại có cái lệ khắt khe như vậy? Tại hạ đến đây, tuyệt không có ý

hại ai cả, mà chỉ muốn an táng Cốc tiền bối bên cạnh Lưu Lan Chi bá mẫu
thôi.

Mặc Linh buông tiếng thở dài rồi gằn giọng nói:
- Công tử còn đáng chết gấp trăm ngàn lần những người kia. Công tử

dám đem xác lão quỷ Ác Ma Nhân Cốc Thừa Tự về chôn trong Vong Hồn
cốc.

Nàng gằn giọng nói:
- Công tử đã chôn lão Cốc rồi thì tự tay đào lên. Bằng không, Tô Mặc

Linh sẽ chôn ngươi đó.

Tùng Vĩ nhăn mặt:
- Cốc tiền bối nằm ở đây đâu có tốn bao nhiêu đất của Vong Hồn cốc

đâu, mà sao cô nương ích kỷ quá vậy?

Nàng nhạt nhẽo đáp lời Tùng Vĩ:
- Không phải là ích kỷ, mà là lệ của Vong Hồn cốc.
- Lệ gì mà khắt khe như vậy chứ?
Mặc Linh gằn giọng nói:
- Lệ là lệ, không thể thay đổi được. Nếu công tử muốn lão Cốc Thừa Tự

được chôn bên cạnh Lưu Lan Chi thì phải đến gặp Mặc Tử tiên sinh.

Tùng Vĩ hớn hở ôm quyền nói:
- Tô cô nương có thể dẫn Tùng Vĩ đi diện kiến Mặc Tử tiên sinh chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.