GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 262

- Mặc Linh! Tùng Vĩ ta đâu có biết gì về trận pháp chứ. Không biết thì

làm sao mà giải được?

- Chỉ có cách đó công tử mới có thể gặp được Mặc Tử tiên sinh. Nếu

công tử là người thông minh tất sẽ giải được. Mặc Linh không muốn Tùng
Vĩ chết uổng mạng trong Ảo Ảnh ma trận đâu.

Giọng nói của Mặc Linh chợt đổi thành nghiêm khắc:
- Kẻ thông minh không bao giờ chấp nhận với thực tại của mình.
- Nàng hãy giúp cho Tùng Vĩ đi.
- Không ai giúp được Tùng Vĩ, ngoại trừ sự thông minh và tài phán đoán

của Tùng Vĩ. Công tử để lại cho Mặc Linh một ấn tượng không tốt, nay
phải xóa ấn tượng đó trong tâm tưởng Mặc Linh chứ. Chúc công tử sớm
hóa giải được Ảo Ảnh ma trận.

Giọng nói của Mặc Linh im bặt, chỉ còn lại sự im lặng bao trùm không

gian. Tùng Vĩ dáo dác nhìn quanh.

- Mặc Linh! Mặc Linh! Cô nương còn đó không?
Chẳng có ai đáp lời Tùng Vĩ.
Ngồi thừ xuống bên nấm mộ của Cốc Thừa Tự, Tùng Vĩ cáu gắt nói:
- Tùng Vĩ! Ngươi phải làm gì bây giờ?
Vò đầu bứt tai. Tùng Vĩ lẩm bẩm:
- Sự thông minh của Tùng Vĩ ơi! Ngươi mau xuất hiện để giúp ta đi.
Miệng thì nói, nhưng Tùng Vĩ cứ ngồi thừ ra chẳng biết phải làm gì.
Y lẩm bẩm nói:
- Ảo Ảnh ma trận! Ảo Ảnh ma trận. Tất cả chỉ là ảo ảnh chứ không có

thật. Nếu muốn không thấy ảo ảnh thì phải nhắm mắt lại. Nhưng nhắm mắt
lại thì có thấy gì đâu.

Tùng Vĩ lắc đầu:
- Mở mắt thao láo, thậm chí võ công như Ngọc Diện Tu La Chu Mạc

Nhược và Âu Đình Luân còn bị khống chế bở Ảo Ảnh ma trận. Mình nhắm
mắt thì lại chẳng thấy gì, võ công lại non nớt như chim non còn trong tổ thì
làm sao mà hóa giải được trận pháp này?

Nói như thế, nhưng Tùng Vĩ vẫn nhắm mắt. Y nhủ thầm: “Mình cố đừng

nghĩ đến những gì xung quanh mình coi. Đừng nghĩ đến những gì xung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.