GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 263

quanh mình”.

Mặc dù nghĩ vậy, nhưng Tùng Vĩ vẫn không sao tập trung được tình cảm

của mình ra khỏi đầu. Y lắc đầu.

Tùng Vĩ chợt đứng lên, y lẩm nhẩm nói:
- Thế nào cũng có một cánh cửa. Phải có cửa. Mình đã vào Ảo Ảnh ma

trận tất phải có cửa để quay trở ra.

Tùng Vĩ nhặt lấy một nhúm đá, quẳng về phía trước.
Viên đá của Tùng Vĩ quảng đi rơi tõm vào cõi vô thanh vô sắc. Chọi lần

lượt từng viên đá cho đến khi có một viên đá tạo ra một âm thanh, Tùng Vĩ
chạy ngay về phía đó.

Vừa toan chạy tiếp, nhưng Tùng Vĩ chợt đứng lại, thử quang lại lần nữa.

Lần này viên đá lại như biến vào cõi hư vô chẳng để lại tiếng động gì.

Đôi chân mày Tùng Vĩ nhíu lại:
- Í! Sao lạ vậy?
Tùng Vĩ chợt vỗ vào trán mình:
- Thôi rồi, nói dịch chuyển đây mà. Một bức tường ảo dịch chuyển để ta

không nhận ra cánh cửa ảo đó.

Nghĩ như vậy, Tùng Vĩ bắt đầu làm lại từ đầu.
Khi viên đá vừa quẳng ra tạo thành âm thanh thì Tùng Vĩ quẳng tiếp viên

đá thứ hai về phía bên kia, rồi tiếp tục đến những viên đá khác.

Chẳng mấy chốc, Tùng Vĩ cuốn ngay vào trò chơi kỳ dị đó. Y tiếp tục

quẳng những viên đá tao ra những âm thanh cụp cụp. Khi viên đá cuối cùng
được Tùng Vĩ quẳng ra thì một tiếng sấm cất lên vang động cả không gian.

Tùng Vĩ có cảm giác mình đứng giữa một sự hỗn độn của càn khôn. Tất

cả đều biến chuyển nhanh chóng, rồi mọi sự vật thay đổi liên tục khiến y
hoa cả mắt.

Tất cả bừng sáng là lóa mắt Tùng Vĩ.
Y sững sờ càng sững sờ hơn. Tất cả mọi cảnh vật giờ đã hoàn toàn khác.

Ánh nhật quang chênh chếch cuối đường chân trời, tỏa ra ánh nắng chiếu
rực rỡ.

Trước mặt Tùng Vĩ là tòa Mộc lầu nguy nga tráng lệ chứ không còn là

tòa Hắc lâu đen đúa như khi y mới đặt chân đến. Chỉ có hai ngôi mộ là vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.