GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 265

- Đúng rồi. Đúng là thật rồi. Nếu là ảo thì đâu có biết thẹn thùng mắc cỡ.

Đúng là nàng rồi.

Y nói xong vuốt ve bàn tay Mặc Linh.
Mặc Linh bối rối:
- Công tử buông tay Mặc Linh ra.
- Tại hạ muốn tỏ lòng cảm kích vì sự chỉ điểm của nàng.
Y vừa nói vừa nắm bàn tay Mặc Linh.
- Tại sao nàng lại khích lệ và chỉ điểm cho Tùng Vĩ?
Sắc hoa của Mặc Linh càng đỏ ửng hơn nữa, nhưng nàng không rút tay

về.

Tùng Vĩ nói tiếp:
- Nàng không nỡ thấy Cang Tùng Vĩ bị giam hãm trong ma trận phải

không?

Mặc Linh rút tay lại:
- Công tử muốn nghĩ sao cũng được, Mặc Tử tiên sinh đang chờ công tử.
Nói xong, Mặc Linh trở bộ thả bước hướng về phía tòa Mộc lâu.
Tùng Vĩ nhìn theo nàng nghĩ thầm: “Hẳn là nàng ta đã có tình với mình

rồi đây. Nếu không có tình thì chẳng bao giờ khích lệ chỉ điểm cho mình
cả”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.