GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 261

Mặc Linh khẽ lắc đầu:
- Không. Công tử hãy tự đi tìm. Nếu như không tìm được Mặc Tử tiên

sinh thì công tử sẽ chết đói và chết khát trong Ảo Ảnh ma trận này.

Mặc Linh nghiêm mặt nói:
- Không hóa giải được Ảo Ảnh ma trận thì công tử sẽ ăn cả xác chết đấy.

Tùng Vĩ công tử ráng mà giữ mạng mình.

Nàng nói dứt câu, quay bước đi thẳng đến trước.
Tùng Vĩ hốt hoảng gọi lại:
- Tô cô nương.
Mặc Linh không quay lại, nhưng thể pháp của nàng nhanh chóng biến

vào cõi hư vô.

Còn lại một mình, Tùng Vĩ giậm chân:
- Rắc rối cho Cang Tùng Vĩ này quá. Ta biết cái gì về trận pháp mà giải

với không giải chứ. Các người chỉ làm khó ta mà thôi.

Tùng Vĩ thẫn thờ nhìn quanh, lẩm bẩm:
- Ảo Ảnh ma trận... Ảo Ảnh ma trận...
Lẩm nhẩm một hồi. Tùng Vĩ bực bội nói:
- Ảo Ảnh ma trận cái con khỉ!
Ngồi bên nấm mồ của Cốc Thừa Tự, Tùng Vĩ than vãn:
- Lão Cốc ơi! Lão có linh thiêng thì phù hộ cho Cang Tùng Vĩ, chứ Cang

Tùng Vĩ đâu có biết gì về Ảo Ảnh ma trận mà hóa giải nó chứ. Cũng tại lão
Cốc muốn yên vị bên nương tử mà làm hại đến Tùng Vĩ rồi. Ta biết làm sao
bây giờ?

Giọng nói của Mặc Linh nhỏ nhẹ như từ chốn hư vô rót vào thính nhĩ

Tùng Vĩ.

- Cang công tử là người thông minh nhất trên thế gian này. Có thể xỏ

mũi cả những bậc trưởng tôn võ lâm, tất có thể hóa giải được Ảo Ảnh ma
trận kia mà. Hãy ráng suy nghĩ đi, kẻo biến thành một cái xác khô trong
tuyệt địa ma trận đồ, hoặc sẽ mãi mãi trở thành bóng ma hư vô như những
người kia.

Tùng Vĩ đứng bật lên nhìn quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.