GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 558

Minh Minh rảo bước tiến thẳng đến trước mặt Hoạt Sát Diêm La Đường

Trung.

Tùng Vĩ muốn nói một lời ngăn nàng đừng giết Đường Trung, nhưng đã

quá muộn. Đạo chỉ khí Tu La của Trương Minh Minh đã phát ra xuyên
thủng yết hầu họ Đường.

Tùng Vĩ không khỏi rùng bởi thủ pháp giết người của nàng.
Giết chết Đường Trung rồi, Trương Minh Minh quay bước tiến đến bên

Võ Tự Bình. Nàng lấy một hoàn dược thảo đặt vào tay lão.

- Võ chưởng môn hãy dùng dược hoàn này, sẽ sớm hồi phục.
Đón lấy hoàn dược của Trương Minh Minh, Võ Tự Bình cho vào miệng

nuốt.

Hoàn dược mà Minh Minh trao cho Võ Tự Bình công hiệu lạ thường, chỉ

trong khoảnh khắc, Võ Tự Bình đã hồi phục công lực. Lão đanh mặt nhìn
Dương Du, lừng lững bước đến.

Võ Tự Bình rít giọng nói:
- Dương Du! Ngươi biết lỗi của ngươi chưa.
Dương Du cứ ậm ừ chẳng thốt được lời nào.
Lão cách không giải khai á huyệt cho gã. Vừa nói được, Dương Du đã

rối rít van xin.

- Nghĩa phụ! Dương Du biết lỗi... xin nghĩa phụ tha tội cho Dương Du.

Con sẽ ăn năn hối cải... không làm chuyện bậy bạ nữa.

Võ Tự Bình đay nghiến nói:
- Nhục nhã... Nhục nhã! Ngươi thốt ra câu nói đó khiến cho lão phu hổ

thẹn hơn. Hôm nay, nếu không có Minh Minh hiệp nữ đến kịp lúc thì
Chung Nam phái này sẽ đi về đâu?

Lão nghiến răng ken két.
Nghe tiếng nghiến răng của Võ Tự Bình, Dương Du càng biến sắc hơn.

Y cúi gằm mặt, miễn cưỡng nói:

- Nghĩa phụ! Dương Du biết tội của mình... Nghĩa phụ tha tội cho Dương

Du.

- Nếu Võ Tự Bình lão phu tha cho ngươi, thì đâu còn mặt mũi nhìn bằng

hữu trên chốn võ lâm Trung Nguyên này chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.