GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 85

Y nói rồi bước đến giá dụng cụ, lấy hai cây côn sắt. Nhịp hai cây côn vao

nhau tạo ra thứ âm thanh “lách cách” buốt cả cột sống, Đại Hữu bước đến
trước mặt Tùng Vĩ.

Gã chậm rãi nói:
‐ Chân diện của ngươi khôi ngô tuấn tú, hẳn không ít nữ nhân để mắt đến

ngươi. Đúng không nào?

Tùng Vĩ gật đầu.
Đại Hữu cười khảy rồi nói tiếp:
‐ Khi Đại Hữu đập nát đôi tinh hoàn của ngươi rồi, chẳng biết ngưới đối
xử thế nào với những trang giai nhân của ngươi đây.
Tùng Vĩ rít một luồng chân khí căng phồng lồng ngực, nhìn Đại Hữu

hỏi:

12
‐ Khi tôn giá đập nát tinh hoàn của Tùng Vĩ rồi, Tùng Vĩ có chết không?
‐ Chết thì không chết rồi. Nhưng ngươi sẽ rất đau đớn. Tùng Vĩ nhăn

mặt.

Thấy Tùng Vĩ nhăn mặt. Đại Hữu phá lên cười khanh khách. Tiếng cười
của gã nghe thật cao hứng và phấn khích, cứ như sự đau khổ tột cùng của

Tùng

Vĩ là niềm phấn khích cao độ của gã vậy.
Tùng Vĩ buông một tiếng thở dài:
‐ Tại hạ đau đớn, khổ sở thì được rồi. Nhưng sợ một khi một người thì
đau đớn, khổ sở hơn tại hạ.
Đại Hữu tròn mắt nhìn Tùng Vĩ:
‐ Người ngươi nói là ai nào?
Tùng Vĩ hất mặt, buông một nụ cười cụt ngủn:
‐ Đại Hữu tôn giá.
Đôi mắt đỏ ngầu của Đại Hữu tưởng chừng dựng đứng đến độ hai con

ngươi như sắp rớt ra ngoài.

Y nói:
‐ Ta hành hạ ngươi mà ta lại đau đơn khổ sở hơn ư? Tùng Vĩ gật đầu.
Đại Hữu tò mò hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.