GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 11

- Cái gì?

Lão già không hiểu ý của hắn.

- Ta hỏi bây giờ là năm nào? Hoàng đế là ai? Hiểu không?

Trương Huyễn tuyệt vọng rống to.

Lão già càng thêm sợ hãi, ông ta quỳ bụp xuống, lắp bắp nói:

- Đại vương, chúng ta không tham gia… Dương Huyền Cảm tạo phản,

chúng ta là bình dân khó có thể thoát được.

- Dương Huyền Cảm tạo phản!

Trương Huyễn vô lực dựa vào tường, cảm giác mệt mỏi cực độ trong

năm ngày bôn ba đánh gục hắn trong nháy mắt, rốt cuộc hắn đã biết hoàng
đế hiện tại là ai, hắn không ngờ lại đến thời Tùy Mạt.

***

- Tiểu tử, đang trong loạn thế, có thể giữ mạng là may mắn lớn nhất,

quên đi quê nhà không tính là chuyện lớn gì.

Biết người trẻ tuổi trước mắt này không phải là sơn tặc trộm cướp giết

người thành tính, trong lòng lão nhân ổn định hơn rất nhiều. Ông ta trìu
mến vuốt ve đứa cháu đang ăn củ từ, tươi cười xong lại trở nên chua xót.

- Ngươi nhìn chúng ta đi, rõ ràng có quê cũng không về được, như vậy

có khác gì ngươi chứ?

Trương Huyễn đã bình tĩnh lại từ trong khiếp sợ và hỗn loạn, yên lặng

tiếp nhận sự thật là hắn đang ở thời Tùy Mạt. Hắn thở dài, không suy nghĩ
cái chuyện làm cho hắn phiền lòng này nữa, lại hỏi lão nhân:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.