GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 1133

Uyên Võ Ninh vừa mới bố trí xong binh lính chạy về Bình Nhưỡng đưa

tin, gã đang suy nghĩ cẩn thận hành động tiếp theo, bên ngoài bỗng có tiếng
kêu gào cắt ngang dòng suy nghĩ của gã. Gã bỗng tức giận quát:

- Lại xảy ra chuyện gì thế?

Một tên thân binh xông tới, khẩn trương hô lên:

- Tướng quân, bên ngoài… bên ngoài cháy rồi!

Uyên Võ Ninh kinh ngạc, nhảy dựng lên, chạy ra ngoài trướng, chỉ thấy

mười mấy đại trướng phía đông bốc cháy. Ngọn lửa cháy lớn, tạo thành
biển lửa, bọn lính loạn thành một bầy, nghiêng ngả từ trong đại trướng nhảy
ra, kêu khóc thảm thiết.

Uyên Võ Ninh giật mình, trợn mắt há hốc miệng, lập tức lớn tiếng hỏi:

- Chuyện gì đã xảy ra?

- Không rõ nguyên nhân, liệu có phải có người vào phóng hỏa không?

Uyên Võ Ninh cảm thấy không thể nào, trong sơn cốc đã bố trí bốn trạm

lính canh, tuyệt đối không thể có sai sót được. Nếu có người muốn lẻn vào
chắc chắn sẽ làm kinh động tới trạm canh gác. Còn về phía sau cũng không
lo lắng, xung quanh đều là vách núi cao trăm trượng, ngay cả vượn khỉ
cũng không trèo xuống được, càng không nói tới con người.

Lẽ nào là có người không cẩn thận để cháy?

Đang lúc cấp bách, Uyên Võ Ninh bỗng nhìn thấy một bóng người khả

nghi từ trong đại trướng chạy ra, trong lòng gã tức giận, liền quay về
trướng lấy đại đao ra, tung người nhảy lên lưng ngựa, thúc ngựa đuổi theo
bóng đen đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.