GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 1211

- Như thế nào, có liên lạc được không?

Trần Húc gật đầu:

- Ty chức gặp được Thôi tướng quân, ông ta rất mong đợi, cũng rất sẵn

lòng phối hợp hành động đêm nay của tướng quân. Tuy nhiên ông ta sai tôi
chuyển cáo với tướng quân. Quân đội Cao Câu Ly bây giờ tăng cường
trông giữ đối với tù binh. Mỗi khi trời chiều sẽ có một ngàn binh lính Cao
Câu Ly tham gia tuần tra giám sát tù binh. Một khi hành động thì phải quả
quyết, không nên sợ trước sợ sau.

Trương Huyễn cười, Thôi Hoằng Thăng là sợ mình lâm trận rút lui mới

đúng, tuy nhiên hắn có thể hiểu được tâm tình bọn tù binh quân Tuỳ. Loại
tuyệt vọng mãi mãi không thấy được người thân kia, rốt cuộc nhìn thấy một
tia hy vọng. Bọn họ càng sợ hãi hy vọng lại đột nhiên biến mất.

Trương Huyễn lúc này ra lệnh cho binh lính bên cạnh:

- Đi sai tất cả quan quân từ Lữ soái trở lên đều đến chỗ này của ta, bàn

bạc chi tiết hành động đêm nay.

Thời gian dần dần đến thời khắc canh một, trong một toà đại trướng ở

trong trại tù binh quân Tuỳ, mười mấy tên tướng lĩnh quân Tuỳ cao tầng tụ
tập cùng một chỗ, bàn bạc phối hợp hành động quân Tuỳ đêm nay như thế
nào. Trong đại trướng không có đốt đèn, nhưng trong ánh mắt mỗi người
đều vô cùng sáng ngời, tràn ngập hưng phấn và chờ mong.

- Ta muốn trước tiên nhắc nhở tất cả một lời, Lai Hộ Nhi phái quân đội

đến cứu chúng ta, rất có thể là hy vọng chúng ta gia nhập cuộc chiến với
người Cao Câu Ly.

Giọng nói của Thôi Hoằng Thăng rất trầm thấp, lời ông ta nói như một

chậu nước lạnh, cũng dội tắt ý nghĩ kích động trong đầu tất cả mọi người.
Sau một lúc lâu, có người thấp giọng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.