GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 1247

Hai vạn đại quân tạo thành hai đường sóng trào cuộn dâng màu đen,

mỗi cái rộng chừng vài dặm. Ở dưới quyền suất lĩnh của tả hữu phó tướng
Chu Pháp Thượng và Triệu Hiếu Tài hướng về hai cánh trái phải của Ất
Chi Văn Đức giết tới, trường mâu chiến đao dày đặc giống hệt rừng rậm.
Các chiến sĩ đón lấy đầy trời bụi đất ra sức chạy nhanh, khí thế bi tráng sục
sôi, khiến thiên địa cũng theo đó biến sắc.

Cùng lúc đó, tiếng tù và trầm thấp của quân Tuỳ vang lên, 'Tu'.

Một ngàn kỵ binh quân Tuỳ bố trí ở cánh trái Ất Chi Văn Đức dưới sự

suất lĩnh của chủ tướng kỵ binh Phan Trường Văn, đột nhiên phát động tấn
công, bọn họ thừa cơ hội kỵ binh quân địch còn chưa rút về, hướng phía
cánh sườn cung nỏ thủ Cao Câu Ly giết tới.

***

Uyên Thái Tộ trên sườn núi mặt trầm như nước, trong ánh mắt loé lên

vẻ tức giận. Ất Chi Văn Đức không ngờ khi kỵ binh đã công nhanh đến
tuyến đầu trận địa quân Tuỳ lại ra lệnh rút quân, như vậy gần một nửa kỵ
binh không phải đều chết uổng rồi sao?

Lệnh tấn công là tự mình phát ra, như vậy lệnh thu binh cũng nên do

mình quyết định, làm sao đến lượt Ất Chi Văn Đức gã? Uyên Thái Tộ
không khỏi hừ một tiếng thật mạnh.

Trưởng tử Uyên Cái Tô Văn bên cạnh ông ta thấp giọng nói:

- Phụ thân, con cũng cho là nên rút quân, quân Tuỳ đã chủ động phát

động tấn công, kỵ binh có chỗ trống sẽ phát huy lớn hơn nữa.

Sắc mặt của Uyên Thái Tộ càng thêm khó coi, điều này há không phải

là nói kỵ binh thương vong quá nửa là mình mù quáng chỉ huy tạo thành
hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.