GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 1301

Trương Huyễn lại cười hỏi.

Tên buôn ngựa nói:

- Bình thường xem răng, ngựa kéo non một chút khoảng hai mươi quan

tiền một con, ngựa già thì rẻ hơn nhiều.

- Rất tốt! Đúng lúc chúng ta cũng đang cần một ít ngựa kéo lương thực,

mua mấy con theo giá thị trường thì thế nào?

Trương Huyễn vung tay, một tên lính bê một hòm sắt đến, mở hòm sắt

ra, bên trong đều là những thoi vàng vàng óng, Trương Huyễn cười nói:

- Đây là hai trăm lượng hoàng kim, tính theo giá thị trường ba nghìn

quán tiền, mua được một trăm năm mươi con.

Mặt tên buôn ngựa trở bên cực kỳ mất tự nhiên, hai chân bất giác run

lẩy bẩy. Trương Huyễn không để ý đến gã, nói với Trần Húc:

- Đi chọn một trăm năm mươi con!

Trần Húc hiểu rõ trong lòng, lập tức dẫn binh lính đi vào đám ngựa,

chọn hết cả năm mươi mấy con ngựa ghẻ ra, tên buôn ngựa biết lộ bài rồi,
khuôn mặt trở nên trắng bệch, gần như là bị sấm đánh vậy, đứng ở đó
không nhúc nhích.

- Tại sao căng thẳng như thế, một đám ngựa ghẻ thôi mà, lẽ nào bọn

chúng còn có ý nghĩa khác nữa?

Lúc này, một tên lính dắt một con ngựa ghẻ đến, Trương Huyễn vê cọng

lông của nó, trên tay liền xuất hiện màu sắc, những nốt ghẻ trên người cũng
là những chấm bùn, nhẹ nhàng phủi sẽ bị rơi, Trương Huyễn lạnh lùng nhìn
tên buôn ngựa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.