Quách Huyến vuốt râu đánh giá Trương Huyến một chút, nheo mắt cười
nói:
- Mấy tháng ngắn ngủi không gặp, Trương tướng quân dường như trở
thành người khác, càng thêm uy dũng mãnh liệt, khí thế đoạt người, suýt
chút nữa ta không nhận ra rồi.
- Quách Đô đốc quá khen rồi, mời Đô đốc vào phòng ngồi!
Quách Huyến cười đi vào phòng. A Viên vô cùng lanh lợi, đã trải xong
ghế ngồi, Trương Huyến mời Quách Huyến ngồi xuống, lại nói với A Viên:
- Đi hãm ba cốc trà!
A Viên dạ một tiếng, bước nhanh ra ngoài, Quách Huyến lấy ra một
phong thư đưa cho Trương Huyến:
- Đây là thư La Phó đô đốc đưa cho ngươi, ngươi xem đi!
Trương Huyễn nhận thư, lại thuận tay đặt sang một bên, đạo lý đối nhân
xử thế tối thiểu hắn cũng hiểu, người ta sắp xếp doanh trại cho ngươi, lại hạ
cố đến thăm ngươi, nếu hắn vội vàng xem thư của La Nghệ, điều này sẽ
không cung kính đối với Quách Huyến lắm.
- Ty chức trước hết muốn cảm tạ Quách Đô đốc sắp xếp doanh trại cho
thủ hạ của tôi, giúp chúng tôi không phải đầu đường xó chợ, trong lòng ty
chức cảm kích vô cùng.
Quách Huyến nhanh chóng liếc qua bức thư bị bỏ đó, trong lòng vô
cùng hài lòng với thái độ cảu Trương Huyễn, y mỉm cười nói:
- Trương Tướng quân là công thần trong trận chiến Liêu Đông, chiến
đấu hăng hái vì Đại Tùy, làm sao có thể để công thần ở đầu đường xó chợ