GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 1343

- Ta biết rồi.

Trương Huyễn bước nhanh ra khỏi quán trọ. Tâm trạng hắn lúc này đã

bay tới Lư thị sơn trang rồi, không chỉ có binh khí của hắn, còn có một một
vị giai nhân hắn thương nhớ.

Sáng sớm hơm sau, Trương Huyễn dẫn theo mấy binh sĩ chạy nhanh lên

đường. Một giờ sau đã tới sơn trang Lư thị.

Sơn trang Lư thị lần trước hắn rời đi và bây giờ không có gì thay đổi,

chỉ có đều bối cảnh mùa thu có chút màu sắc rực rỡ, mấy đứa trẻ con đang
nô đùa vui chơi phía cây cầu nhỏ. Mọi thứ đều quen thuộc như vậy, nhưng
không biết tại sao, Trương Huyễn lại có một chút cảm giác tang thương vật
đổi sao dời.

Thời gian có thể chữa lành vết thương trong lòng người, nhưng cũng có

thể làm phai nhạt tình cảm trong lòng. Mới hai tháng ngắn ngủi, tình cảm
ban đầu khiến Trương Huyễn khắc cốt ghi tâm cũng đã lặng lẽ phai nhạt
rồi. Giống như một ly trà đậm bằng thời gian châm thêm một chút nước
vào.

Trương Huyễn và binh sĩ dắt ngựa đi vào sơn trang, nhanh chóng tìm

được lò rèn. Cửa đóng chặt, yên tĩnh dương như không có người. Cũng
không nghe thấy tiếng leng keng rèn sắt.

Trương Huyễn gõ của, phút chốc, cửa chính cọt kẹt một tiếng mở ra,

vẫn là một tiểu đồng lần trước, nó hỏi Trương Huyễn:

- Người là…..

- Hai tháng trước ta có đến đây, đến cùng với công tử La Thành còn nhớ

không.

- Người là Trương công tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.